Một hang đá cổ bao quanh là từng cây cổ thụ lớn, bên trong hang đá có một thiếu niên ngồi tỉnh tọa trong đó.
Hắn một thân hắc y, khuôn mặt anh tuấn một mái tóc đen nhưng đả có vài sợi đã bạc, khí chất quỷ dị do xung quanh hắn bao phủ từng đạo chướng khí.
Diệp Thiên phất tay một cái 200 viên năng lượng Trúc Cơ trong tay, hắn hai con ngươi lạnh lùng vô cùng băng lãnh như không có cảm giác.
Từng viên từng viên năng lượng Trúc Cơ bay vào mi tâm Diệp Thiên, cho đến 20 viên năng lượng vào trong mi tâm hắn thì dừng lại, lúc này một màng mỏng trong linh hồn Diệp Thiên dường như đang bị trùng kích.
Bình thường người khác chỉ chủ tu một loại thôi nhưng mà bây giờ Diệp Thiên lại muốn hoàn thiện con đường thượng cổ mở ra con đường riêng của hắn.
Nói thật thì Diệp Thiên hắn nghĩ nhiều, bình thường tu sĩ thượng cổ kinh diễm lắm cũng chỉ tu ra một cảnh giới tuyệt đỉnh cũng đáng gọi là thiếu niên Đế.
(Thiếu Niên Đế, Tương lai có thể thành Đế)
Nhưng lúc này Diệp Thiên không chỉ muốn tu một cảnh giới tới tuyệt đỉnh, hắn muốn hoàn toàn hoàn thành con đường của mình tới lúc đó thì dù là thiếu niên Đế hắn cũng là người nổi bật thậm chí là cùng cấp bất bại.
Diệp Thiên lạnh lùng chú ý vào Linh Hồn của hắn, nãy giờ hắn trùng kích không biết bao nhiêu lần Linh Hồn Đại Viên Mãn nhưng không được, nói thật thì hắn muốn trùng kích Đại Viên Mãn linh hồn rồi dùng 200 viên năng lượng Trúc Cơ trùng kích Tuyệt Đỉnh Linh Hồn nhưng giờ đã bỏ ra 20 viên rồi mà chưa phá được lên Đại Viên Mãn khiến Diệp Thiên nhứ cả trứng.
Diệp Thiên hít sâu một hơi hắn nhắm mắt lại tránh chửi mẹ xúc động, Linh Hồn hắn tiếp suất không cao a, đáng lẽ phải nên đột phá rồi.
Hắn lại nhẹ nhàng tách ra 30 viên Trúc Cơ đánh vào mi tâm mình bắt đầu luyện hóa.
Hai canh giờ sâu khi luyện hóa xong thì Diệp Thiên cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng vô tận, hắn lấy linh hồn hóa thành một cái chiến đao nhấm vào tấm màng mỏng kia.
"Phá cho ta!".
Diệp Thiên hừ lạnh, chiến đao trực tiếp chém xuống.
Một cái nháy mắt khi thanh đao kia chém đến tấm màng mỏng kia thì như chém vào một tấm sắt lớn, thanh đao do linh hồn tạo ra trực tiếp bị đánh tan.
'Phốc!'.
Một ngụm huyết trong miệng Diệp Thiên phun ra, đôi mắt hắn đỏ âu toát ra từng tia máu, khí thế kéo xuống không phanh.
Linh Hồn bị tổn thương nặng dù gì hắn là dùng linh hồn hóa hình đánh xuống khi bị đánh tan thì linh hồn bị ảnh hưởng dù sao hắn vẫn chưa đột phá Kết Đan linh hồn chưa chuyển hóa thành Hồn Lực.
Diệp Thiên đôi mắt lắp lóe, tình chạng này sợ rằng hôm nay hắn không thể Linh Hồn Tuyệt Đỉnh khuôn mặt hắn trắng bệt không cam tâm, đôi mắt lạnh lùng chưa từng có.
Diệp Thiên phất tay ra trực tiếp cuốn theo 150 viên vào mi tâm của mình.
"Luyện Hóa!".
Diệp Thiên hừ lạnh Bất Diệt Kinh được thôi động, qua bao năm suy diễn thì hắn cũng đả cảm nhận được một tia áo nghĩa rồi, hắn tự tin khi hoàn thành tuyệt đỉnh Trúc Cơ thì tầng thứ nhất của Bất Diệt Kinh cũng hoàn thiện.
Khi Bất Diệt Kinh được thôi động từng vệt năng lượng do 150 viên Trúc Cơ được tự động luyện hóa hòa vào linh hồn hắn, từng vệt từng vệt lực lượng linh hồn chuyển hóa thành một cây thương lớn chỉ về phía màng kia.
"Phá!".
Diệp Thiên hừ lạnh một tiếng khiến cho chiến thương run động lên, năng lượng linh hồn muốn cực hạn nổ vang giữa biển linh hồn.
'Oành!'.
Trường Thương lao thẳng biển linh hồn, nhanh đến cực hạn, mạnh đến vô tận đâm tới tấm màng kia.
Sóng linh hồn chập chờn, từng tia từng tia thăng hoa phát sáng vào trường thương.
"Phá Phá Phá!".
Diệp Thiên ngửa đầu lên trời gầm thét trong đau đớn, linh hồn hắn run động đau đớn đến tột cùng, lúc này linh hồn hắn muốn nổ tung, nhục thân hắn nổi lên từng vệt gân xanh.
'Ầm!'.
Lúc này Linh Hồn hắn như được thăng hoa, lóp màng mỏng kia khi bị xuyên phá thì khiến cho linh hồn hắn không kiềm chế được mà nâng lên, Linh Hồn Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
Diệp Thiên không muốn dừng lại, lực lượng linh hồn lại được cưỡng ép thành một vòng bát quái xoay quanh Trúc Cơ hắn.
"Bát Quái Trận Đồ!".
Lúc này nó Bát Quái Trận Đồ xoay quanh Trúc Cơ hắn khiến cho Trúc Cơ Thiên Đạo được tẩm bổ.
Linh Khí bao quanh cơ thể Diệp Thiên, Phàm Khí trong cơ thể hắn điên cuồng chuyển hóa thành Phàm Lực đánh xuống Trúc Cơ trong cơ thể Diệp Thiên.
'Ầm Ầm Ầm!'.
Bước chân Diệp Thiên nặng nề bước từng bước, mỗi một bước xuống khiến cho hang đá phải run động.
"Đột Phá Đột Phá!".
Cơ Thể Diệp Thiên run lên, Nhục Thân Đại Viên Mãn bắt đầu vận chuyển.
'Răng rắc!'.
Trong tai Diệp Thiên vang lên một tiếng vỡ nát.
Giờ phút này Diệp Thiên cảm nhận được trong cơ thể mình có vô cùng vô tận lực lượng chảy vào trong người, chiến lực hắn dường như được thăng hoa đến đỉnh điểm, khí huyết ngút trới tràn ra khỏi cơ thể hắn, Linh Khí xung quanh cơ thể Diệp Thiên bị nổ tung.
Giờ phút này tu vi hắn có thể gọi là Trúc Cơ Đại Viên Mãn, đây không phải nói riêng là Nhục Thân hay linh hồn, tu vi, mà là hoàn toàn Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
Tuy nói vậy nhưng mà giờ chiến lực Diệp Thiên không thể so sánh bằng tu vi, tu sĩ cùng cấp bình thường đối với hắn thì một tay Diệp Thiên có thể đánh 100 đứa, tu sĩ Kết Đan Sơ Kỳ đối với hắn thì Diệp Thiên vẫn có thể miễn cưỡng diệt sát.
Ngay lúc này khi Diệp Thiên thăng hoa nhất thì dường như trong đầu hắn phát ra câu nói âm trầm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]