"Trước mặt chính là bãi cỏ, không phải vũng bùn. Nơi này đã được người chuyên môn cắt tỉa cẩn thận rồi, cậu cứ yên tâm đi." Đặng Phong chợt bừng tỉnh, lại cười nói: "Nơi này của chúng ta là cục Khư Bí, tuy rất nguy hiểm, nhưng về mặt đãi ngộ lại không thể chê trách được. Ở nơi này không có bất cứ con đường nào bẩn thỉu hay hỗn loạn như ngoài kia đâu."
"Ừm ừm, vậy chúng ta đi thôi." Hứa Thâm liên tục gật đầu.
Đặng Phong nhìn thấy dáng vẻ kích động và chờ mong của Hứa Thâm, lúc này mới có cảm giác: ‘đây mới đúng là loại phản ứng mà một cậu thiếu niên bình thường nên có’. Gã thực vừa lòng, rồi giúp đỡ Hứa Thâm tiếp tục bước về phía trước.
Hai người tiến lại càng gần bãi cỏ kia, thân thể Hứa Thâm càng không nhịn được trở nên căng thẳng.
Hắn không ngừng mặc niệm trong lòng, nhất định phải giữ bình tĩnh.
Đặng Phong không thấy được, nghĩa là nó và bọn họ không ở cùng một chiều không gian, cũng có nghĩa là nó sẽ không tập kích hắn. . .
Không có việc gì, sẽ không có việc gì…
Khẳng định sẽ không có việc gì. . .
"Ma ma" nói rất đúng, bên ngoài này thật sự rất nguy hiểm . . .
Con khư thú mà hắn vừa nhìn thấy này còn đáng sợ hơn ma ma nhiều lắm. . .
Hứa Thâm lộ ra vẻ mặt hưng phấn và chờ mong, trên cơ bắp thân thể cũng dần dần thả lỏng xuống, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút căng thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da-than-hanh/2577451/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.