Chủ Nhật, Mai và Trâm hẹn nhau ra quán nước "học bài".
Cứ mỗi vài tuần, chúng nó sẽ chọn những quán cafe xinh xinh trong nội thành Hà Nội để chụp ảnh, đi từ đây ra sẽ mất khoảng 20 đến 40 phút. Mục đích không phải thưởng thức đồ uống hay gặp nhau nói chuyện mà để chụp ảnh ngựa ngựa đăng Facebook và Instagram, khi thì đi cafe, khi thì đi trà chiều.
Một lần đi trà chiều của chúng nó sẽ tốn khoảng vài trăm nghìn một đứa, chưa kể tiền mua váy và phụ kiện để chụp ảnh, mà Trâm thì thường mặc váy của Tingoan nên giá khá chát. Nhà Trâm không tuy không giàu nứt đổ đố vách đến mức thuộc vào tầng lớp thượng lưu, trâm anh thế phiệt nhưng được coi là dư dả, điều kiện đủ cho nó ăn chơi tiêu xài mà không cần đau đầu lo nghĩ. Nếu so với bạn bè đồng trang lứa trong trường học thì con bé vẫn được coi là có điều kiện hơn hẳn.
Sau những cuộc ăn chơi vung tiền không tiếc tay, bây giờ cả Trâm và Mai đều rơi vào tình trạng rỗng túi, hôm nay còn là ngày cuối tháng nữa nên chúng nó chẳng dám mở miệng ra xin tiền ông bà bố mẹ. Thế là đành chọn một quán trà chanh đơn giản tại giữa trung tâm khu vực, có tên là Bisou (quán hư cấu).
Tên gọi "Bisou" ở đây bắt nguồn từ "nụ hôn bisou" của Pháp.
Quán này giá cả trung bình, vào giờ cao điểm sẽ bắt đầu trở nên huyên náo, nhạc ở đây cũng toàn được bật những bài remix giật tung nóc nhà. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595614/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.