Ba nói đến đâu tôi bất ngờ đến lặng người đến đó, vì tôi không nghĩ Tuấn đã thương tôi trong một thời gian dài như vậy. Nhưng mà dù cho như thế nào đi nữa thì tôi cũng chưa sẵn sàng để bước tiếp một mối quan hệ nữa. Nếu là tôi ngày xưa tôi sẽ bất cần sai đúng, bất cần mọi cản trở từ người ngoài để yêu Tuấn bằng một tình yêu nồng nhiệt nhất. Nhưng với tôi bây giờ tôi muốn mình tập sống chậm lại. Cũng như có lần Tuấn đã nói, có những chuyện tôi nên suy nghĩ cho kỹ rồi hãy quyết định. Vì nếu tôi quyết định vội vàng, thì đến khi kết cục không như mong đợi chẳng những ảnh hưởng không chỉ riêng tôi mà còn ảnh hưởng cả những người thân bên cạnh. Tuấn đã nói như thế với tôi lúc tôi vào Sài Gòn với Tuấn. Và hôm nay chính những trải nghiệm thực tế tôi mới nhận ra Tuấn nói rất đúng…
Đành thở dài tôi nhẹ giọng trả lời ba tôi
-Con cảm ơn ba đã hiểu cho con. Nhưng mọi chuyện cứ để thời gian an bày đi ba ạ. Bây giờ con chỉ muốn ở nhà lo lắng chăm sóc cho ba thôi. Con không lấy chồng nữa cũng được.
-Con nhỏ này lại được cái nịnh ba rồi.
-Nịnh ba con chứ có nịnh ai đâu hả ba.
-Ừm đúng là...con gái rượu của ba .
-Hihi
Tôi mỉm cười cúi đầu trước ba, ba tôi cũng cảm động đưa tay qua xoa đầu tôi. Cuộc sống vẫn đang tiếp diễn, hiện tại và tương lai tôi để cho thời gian quyết định. Tôi bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728971/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.