Tôi đi vào phòng hiệu trưởng ngồi, nước mắt lần lượt chảy dài không cách nào kiểm soát được. Cho đến khi chờ tầm 1 tiếng đồng hồ sau thì cuối cùng tôi cũng thấy cô hiệu trưởng đi vào. Trên tay cô đang cầm một xấp hồ sơ và một phong bì trên tay, tôi cứ nghĩ đó là hồ sơ của một giáo viên mới xin vào ai ngờ đến khi thấy cô đặc nó lên bàn, tôi mới ngỡ ngàng hiểu ra đó là hồ sơ cá nhân của chính tôi
-Cô...cô ý cô là?
Tôi run run cất giọng hỏi. Cô hiệu trưởng chỉ nhìn tôi liên tục thở dài
Đặt hai tay lên bàn cô nói
-Chuyện lúc sáng em đã chứng kiến chắc em hiểu cô đang muốn nói gì đúng không Hằng?
Tôi như kích động khi nghe cô bảo thế, hai tay tôi bất chợt run lên bần bật, cả khuôn miệng cũng va vấp vào nhau mãi mới có thể lấy lại bình tĩnh mà giải thích cho cô nghe
-Nhưng mà mọi chuyện có liên quan gì đến em đâu cô, miệng của họ họ muốn nói sao chả được, quan trọng là em em không có làm gì có lỗi cả, và em cũng chưa một lần làm sai quy định của nhà trường thế thì cô lấy lý do gì để đuổi em hả cô?
-Cô biết em không làm sai quy định, cũng biết em rất giỏi nhưng em thấy đó bao nhiêu phụ huynh yêu cầu cho em nghỉ việc, nếu em không nghỉ thì họ sẽ không cho con họ học ở đây nữa. Ngoài kia bao nhiêu trường đang mở, nếu cô không xử lý tốt chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728972/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.