......
...Thời gian thấm thoát thoai đưa. Vui chơi thoải mái trên Đà Lạt đầy mộng mơ cuối cùng ngày về cũng đến.
Tạm biệt Đà Lạt tôi và Phong trở về vùng quê yên bình, ở nơi đó có những người thân đang chờ đợi chúng tôi….Thế nhưng tôi không biết ngày về lại bắt đầu một chuỗi ngày dài đau khổ đang sắp chờ đón tôi…
Sáng sớm gia đình chồng tôi có thói quen ăn sáng cùng nhau, vì là dâu mới nên dĩ nhiên tôi đảm nhiệm việc đứng bếp. Cũng may có Hồng là em gái út của Phong, em không ghét tôi như Quyên mà ngược lại em còn thương tôi lắm nên tôi cũng cảm thấy đỡ tủi thần. Hồng thấy tôi làm là chạy ngay vào phụ.
-Chị 2 đang nấu món gì thế chị?
Tôi vừa gọt củ gừng vừa nhìn em mỉm cười nói
-À lúc sáng anh hai em đòi ăn cháo bò nên sẵn chị nấu luôn cho cả nhà cùng ăn đó mà!
-Òa mẹ cũng thích ăn cháo bò đó chị, có khi chị hai nấu xong mẹ ăn lại thích chị hai luôn.
-Hi chị cũng mong là vậy đó em.
-Dạ chắc rồi đây mẹ và chị ba cũng sẽ thích chị mà, chị đừng buồn nữa nha chị. À mà chị để em phụ chị nha.
Hồng vừa cầm lấy củ gừng và con d.a.o để gọt phụ tôi thì bất ngờ bên ngoài có tiếng mẹ chồng tôi gọi vọng xuống
-Hồng ơi con đâu rồi ra đây mẹ bảo tý coi?
Nghe mẹ gọi nên tôi liền nhanh trí bảo em?
-Thôi em lên nhà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/3728884/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.