Chiếc xe ngựa vẫn laovun vút không ngừng nghỉ, Vũ Lực khẽ vuốt ve con ngựa cảm khái:
- Hắc Mã yêu quý, đúng thật là ngựa từ Sơn La xa xôi,không uổng ta bỏ ra cáigiá trên trời để có được ngươi. Ngựa ngoan cố gắng chạy thật mau nhé, chỉ cầnqua đêm nay thôi, ngươi sẽ được nghỉ ngơi trong một chiếc chuồng rộng rãi, ta sẽcho ngươi ăn những bó cỏ tươi ngon nhất.
- Vũ Lực, còn bao xa nữa chúng ta tới vùng giáp ranh.
Tiếng Phi Yến vọng ra từ phía trong xe ngựa.
- Còn khoảng 10 dặm nữa thôi mẹ ạ. Cứ cái đà này mà chạy thì chỉ chưa đầy mộtcanh giờ nữa chúng ta sẽ tới nơi.
Giọng nói hắn thoáng có chút vui vẻ. Mặc dù đang trong lúc nước sôi lửa bỏng,nhưng hắn vẫn có một chút gì đó chờ mong. Đây là lần đầu hắn đi xa nhà như thế,vùng đất mới sẽ có nhiều điều mới mẻ thú vị. Hắn từng được nghe kể rất nhiều vềthành Bắc, nơi đó khí hậu rất là tuyệt, và cũng có rất nhiều những bãi biển đẹp.Lần bỏ trốn này cũng coi như là đi du lịch nha. Hắn đang chìm trong câu truyệncủa những khách nhân về thành Bắc, tâm hồn trẻ con trong hắn đang mơ mộng thì bịchmột tiếng, sau đó là tiếng hí vang đau đớn của con hắc mã, chiếc xe mất thăng bằngđâm xầm vào một tảng đá ven đường. Tên nô tài Việt Dũng chỉ kịp hét lên một tiếnghoảng sợ, thức giấc vì tiếng động lớn, sau đó hắn im bặt mở của xe ngựa dìu PhiYến ra ngoài. Nhìn con hắc mã đâm đầu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-gioi-tu-linh/1954073/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.