Xưa nay tôi đâu có ngờ sẽ có một ngày tới phiên tôi đặt tên cho người khác. Từ lúc ý thức được bản thân là gay, tôi đã xác định đời này mình sẽ chẳng có con. 
Không có đời kế tiếp, không tồn tại khái niệm đón chào một sinh mệnh mới, cũng đồng nghĩa với việc tôi không cần phải đặt tên đặt tuổi cho sinh mệnh nào cả. 
Nhưng mà thế sự khó lường, đứa nhỏ mà tôi lượm được nhỏ hơn tôi chưa tới mười tuổi nữa. 
Tôi nói: "Viên Xuân Thiên, mau vào nhà đi, còn ở đó lát nữa chó bự của nhà hàng xóm xông ra đuổi cắn nhóc đấy." 
Nghe tôi nói vậy, em vội vã vào nhà, còn ngoan ngoãn đóng kỹ cửa lại. 
Tôi giục em: "Đi rửa tay đi." 
Em thành thật đi rửa tay sạch sẽ. 
Tôi tiếp tục bảo: "Qua bên đó ngồi, chớ lộn xộn." 
Em ngoan ngoãn ngồi lên cái ghế sa lông nhỏ bên cạnh cửa sổ. 
Tôi bật cười: "Còn biết tìm chỗ phết đấy." Vị trí kia là nơi tôi thường đọc sách tắm nắng, ngoại trừ tôi, không ai được ngồi ở đó. 
Em ngồi thẳng tắp, cái mông chỉ ghé vào một chút mép ghế, không dám ngồi vững. 
Dáng dấp cẩn thận từng li từng tí một thế này thật khiến người ta nhìn mà khó chịu. 
"Thả lỏng chút đi." Tôi lấy cho em cốc nước, còn thả vào đó một lát chanh: "Đừng làm như tôi ngược đãi nhóc thế." 
Em nhận cốc nước từ tay tôi, hỏi: "Tôi không có bệnh truyền nhiễm đúng không?" 
Em hỏi vậy khiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan-thien/2574318/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.