🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc nhãi con đi rửa mặt, tôi nhanh chóng gọi điện cho dì bên trạm cứu trợ, bên đó đang vô cùng lo lắng mà tìm em.



Chuyện không liên quan gì đến tôi, kết quả tôi còn phải đi xin lỗi người ta, đúng là nồi từ trên trời rơi xuống.



Dì ở trạm cứu trợ cũng nói, hôm qua cái tên này đi cùng họ, cả một đường luôn gọi tên tôi, đến trạm cứu trợ rồi còn không ăn không uống, không biết đang giận dỗi với ai.



Tất cả mọi người không làm gì được em, nhưng mà chẳng có ai ngờ em lại tự chạy trốn về đến tận chỗ tôi.



Dì kia nói: "Đứa nhỏ đã chọn cháu rồi, ai lay chuyển được?"



Thật sự tôi rất muốn hỏi một câu ai lay chuyển được thì mau đưa con sói nhỏ này đi giùm tôi, chứ tôi nuôi không nổi.



Tôi nói: "Cứ để đứa nhỏ ở chỗ cháu ăn bữa cơm, lát nữa cháu sẽ đưa lại về trạm."



Đang nói, em đã bước tới, la hét ầm ĩ nói không đi.







Tôi trừng em, em im bặt, nhưng mà chưa qua mấy giây đã bắt đầu rì rầm: "Tôi không đi."



Dì bên trạm cứu trợ kia là bạn học cũ của ba tôi, người ta nghe thấy động tĩnh ồn ào của đứa nhỏ bèn nói: "Lát nữa bên dì sẽ tới đưa đứa nhỏ đi làm kiểm tra toàn diện, nhiều thủ tục lắm, cháu đừng để đứa nhỏ chạy loạn."



Tôi không muốn em chạy lung tung, em cũng rất ngoan ngoãn luôn kề cận bên tôi, không đi đâu hết.



Lúc người bên trạm cứu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan-thien/2574315/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.