Đi uống rượu, đặc biệt là khi cõi lòng u sầu, từ trước đến nay thường chọn nơi an tĩnh cùng thoải khoái. Cho nên Trưởng Tôn Yến mơ mơ màng màng say lờ đờ nhìn bốn phía thấy đều là rượu, đôi mắt cũng sáng lên.
"Nơi này là chỗ nào?"
"Hầm rượu của quân Định Hi ở ngoài thành."
Viên Tri Mạch từ trên giá lấy xuống hai bầu rượu, mở niêm phong, rót cho Trưởng Tôn Yến một chén.
"Rượu này là rượu mạnh, đủ cho ngươi say."
Trưởng Tôn Yến nhìn không chớp mắt chén rượu đã rót đầy, lại càng ngẩn người. Viên Tri Mạch cũng không nói gì nữa, tự mình uống rượu. Viên Tri Mạch thích uống rượu, nhưng không thích mượn rượu tiêu sầu, vì cho rằng mượn rượu tiêu sầu là phí rượu cũng làm hư chính mình.
Viên Tri Mạch quá dũng cảm, rượu đổ ào ào vào miệng, nhưng thật ra có một nửa rót vào quần áo. Viên Tri Mạch thoáng nhướng mày, nhẹ nhàng cười.
"Ngươi cứ uống thoải mái. Ngươi uống đến bao nhiêu mới có thể say?"
Trưởng Tôn Yến trừng mắt.
"Ngươi quản lão tử!"
Viên Tri Mạch nhún nhún vai, uống rượu của mình.
Dung Khánh Uyên giỏi dùng binh, cũng thích uống rượu, tất nhiên sẽ không bạc đãi thủ hạ của mình. Cho nên hầm rượu này cũng không phải hàng bình thường. Tuy rằng kém rượu kinh đô, nhưng đều là rượu mạnh tốt nhất.
Ngẫu nhiên uống một lần cũng không tồi.
Khuôn mặt Trưởng Tôn Yến ửng đỏ, ôm một bình rượu ngồi xếp bằng trên mặt đất. Hắn vốn là người luyện võ, ngồi như vậy không những không thô lỗ mà có vẻ phóng khoáng.
"Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tam-cong-tu-trong-sinh/754317/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.