Hắn đứng trên mái đình trong một hoa viên. Tuyết mịn như muối phủ đầy núi giả, trắng cả mặt đất. Phóng tầm mắt nhìn ra xa đã nhìn thấy một thiếu niên chậm rãi đi tới. Bộ dáng thiếu niên khoảng mười ba bốn tuổi, trong tay là một bức hoạ cuộn tròn. Áo xanh xinh đẹp nho nhã, thân hình gầy gầy, khuôn mặt thanh tuấn mang theo nụ cười nhàn nhạt, lại không biết đang cười cái gì. Vô duyên vô cớ lại làm người nào đó cảm thấy thoải mái. 
Người xinh đẹp phong nhã như vậy, hắn còn chưa có gặp qua, không nghĩ tới Đại Ung cũng có nhân vật như vậy? 
Đây là con Viên thái phó sao? Nếu đúng vậy thì thật là làm người ta cảm thấy kinh ngạc. Viên thái phó là một người cổ hủ cứng nhắc cũng có thể sinh ra đứa con xinh đẹp như vậy?! 
Người nọ bỗng trượt chân, ngã lăn ra đất! 
Hắn trước nay đều yêu thích sắc đẹp, lập tức muốn đến giúp đỡ. Mặc kệ thiếu niên này là con nhà ai, Dung Tầm đã thật vừa ý. 
Còn chưa tiến lên, thiếu niên ngẩng đầu nhìn trái nhìn phải, ánh mắt trong trẻo rực rỡ lấp lánh. Giống chó con lăn một cái trên mặt đất, tựa như muốn mượn thế đứng lên. Đáng tiếc thật sự đánh giá sai tình thế, đã quên phía sau chính là hồ. Lăn một cái! 
“Ùm! ” 
Thiếu niên lăn vào trong hồ! 
“Phụt! ” 
Hắn cố không cười, liền muốn từ nóc nhà xuống hỗ trợ. Hắn hoàn toàn đã quên mình mới vừa thiêu Tàng Họa Các của Viên phủ, trước mắt còn bị phụ vương nhà mình tróc nã. 
Hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tam-cong-tu-trong-sinh/754302/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.