Kinh đô.
Trưởng công chúa phẫn nộ đem mật thư vứt trên mặt đất, gương mặt có chút dữ tợn.
“Phế vật! Tưởng Kim là đệ nhất sát thủ mà, sao chỉ một người cũng giết không chết! Dung Tầm rõ ràng còn sống tốt! Hắn còn đi biên quan. Sát thủ mà chúng ta cho mai phục lại hoàn toàn vô dụng!”
Nam nhân đối diện nhặt mật thư lên, xem qua một lần, mày hơi nhíu nhíu, lại không nói lời nào.
“Ngươi nói một câu đi!”
Trưởng công chúa không kiên nhẫn nói.
Nam nhân này khẽ cười cười. Khuôn mặt thanh tuấn ôn hòa, nhìn tuấn dật thanh nhã. Bộ dáng rõ ràng giống Hoàng trưởng tôn Dung Tuyển như đúc, nhưng khí chất hai người lại hoàn toàn khác. Nếu Dung Tuyển là băng, người này là nước. Một người lạnh lẽo sắc bén, một người ôn nhuận tựa như ngọc. Nhờ khí chất có thể dễ dàng phân biệt hai người cho dù cùng một mẹ đẻ ra!
Hắn bình tĩnh nói.
“Không thích hợp.”
“Có cái gì không thích hợp?”
“Trực giác.”
Hắn trầm tư một lát, chợt buông tiếng thở dài.
“Cô cô còn nhìn không ra sao. Dung Tầm là đá mài dao của chúng ta. Hắn sẽ không uy hiếp đến vị trí của Dung Tuyển.”
“Vạn nhất có một ngày, đá mài dao quay lại đập vào tay chúng ta một cái thì sao? Định Hi thế lực quá lớn, ta không thể không phòng!”
“Ai da. Một khi đã như vậy, vậy như thế này đi……”
Hắn nhẹ nhàng gõ mặt bàn, chậm rãi nói ra chủ ý của mình.
Thời gian trôi qua....
Đã qua tháng hai, toàn bộ cây khô đã bắt đầu chậm rãi đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tam-cong-tu-trong-sinh/754301/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.