- Xem ra dạo này tinh thần của anh có vẻ tốt hơn?
Vị bác sĩ làm vật lí trị liệu cho anh cũng nhìn ra vấn đề.
- À, cậu ta đang đắm chìm trong tình yêu đó mà.
Vũ Ôn đứng bên cạnh cười mỉm, một nụ cười trêu ngươi.
- Vớ vẩn.
Vị bác sĩ kia cũng trộm cười, rõ ràng Từ Dịch Phong không còn giữ vẻ mặt lãnh đạm không cảm xúc như những ngày đầu nữa.
- Anh Từ, tôi thấy tình trạng cơ thể của anh đang rất tốt, anh nhìn những dây thần kinh này xem!
Bác sĩ chỉ vào hình ảnh chụp X quang, quả thật mắt thường cũng nhìn cũng thấy.
Dạo này quản gia Uân đẩy Từ Dịch Phong đi thay đổi không khí cũng dắt Ruth đi cùng, nó rất hay chăm chú nhìn những việc mọi người làm rồi bắt chước, nhiều khi ông nghĩ chắc con chó này có thể hiểu được tiếng người.
- Ruth! Dừng lại!
Từ Dịch Phong bực mình nhìn con cún đang gặm chân mình, anh vô thức cảm thấy rất nhột và nhơm nhớp nước dãi.
- Ta bảo ngươi dừng lại!
Thâm tâm anh lúc này chỉ muốn có thể gạt nó ra và đúng là anh làm được thật. Bàn chân bất động gần năm tháng, nay lại gạt được cái mõm của Ruth ra.
Từ Dịch Phong biết mình vừa cử động được đơ người mất một lúc, anh thử làm lại và đúng là cả hai chân đều có thể hoạt động trở lại.
- Anh....anh cử động chân được rồi sao?
Thư Viễn vội vã chạy tới như mọi lần thì thấy anh đang thử sức mình. Cô mừng đến nỗi chạy lại ôm chầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994800/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.