Tới bữa ăn Ruth không hề nhảy cẫng lên hay sủa đòi đồ ăn, nó ngồi thẳng lưng, nhìn chằm chằm vào Thư Viễn bằng cặp mắt long lanh của mình. Để cho cún con quen dần với tên gọi, Thư Viễn cứ cho nó ăn một miếng cơm lại kêu một câu "Ruth". Cô đi đâu nó theo đó không rời lấy nửa bước. Ruth sau khi tắm xong nhìn rất đáng yêu, bộ lông màu lúa mạch của nó điểm những vệt trắng như tuyết.
Thư Viễn vào phòng của Dịch Phong nó cũng vào theo và ngoan ngoãn chờ đợi.
- Có phải ánh mắt của nó mong chờ điều gì đó không?
- Em cũng không biết.
Từ Dịch Phong thấy nó ngoan một cách bất thường so với những con chó anh từng được gặp, hơn nữa cái sự lấp lánh trong đôi mắt to tròn kia khiến người khác nhìn vào phải băn khoăn.
- Anh đi nghỉ đi.
Thư Viễn tắt đèn, nó đang nằm liền đứng phắt dậy lẽo đẽo theo cô. Thư Viễn vốn yêu thích động vật lại nhìn thấy sự dễ thương của nó liền cầm lòng không nổi, cô bế nó lên giường ngủ cùng mình. Ruth rúc vào người cô nằm, ngủ ngon lành.
- Hôm nay thật là ngày vui với chị đấy Ruth ạ!
Dù mắt nó nhắm nghiền nhưng cái mũi vẫn khịt khịt như đồng tình với câu nói của cô.
Sáng hôm sau khi Thư Viễn dậy, con cún cũng thức giấc. Nó lia đôi mắt ngái ngủ của mình nhìn cô không rời, chăm chú quan sát cô từ phút đầu cho đến cuối.
- Ruth ở nhà ngoan nhé, chị đi làm đây.
Nó thấy cô rời khỏi nhà thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994799/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.