- Grừ...ggg....
Ruth nhìn thấy Ứng Thiên không quen mặt, lập tức nhe năng đe doạ, nó cúi thấp người, chuẩn bị tư thế như sắp lao vào cắn anh.
- Ruth, ngồi.
Nó nghe thấy giọng của Thư Viễn thì nghe lời ngồi xuống nhưng vẫn không ngừng cảnh giác anh. Cho tới khi thấy cô nói nói cười cười với anh mới thôi.
- Ôi trời! Ruth ngồi xuống!
Nó nhảy lên tận mặt anh liếm láp. Ứng Thiên đã nhớ tên nó, bắt chước giọng điệu hệt như Thư Viễn nhưng vô tác dụng.
- Trong cái nhà này nó chỉ nghe lời Thư Viễn thôi.
Từ Dịch Phong chầm chậm dùng bữa nói bằng giọng điệu chắc nịch.
- Cô bé bảo nó ngồi xuống đi!
Ứng Thiên giương đôi mắt hào hứng nhìn cô, Thư Viễn bật cười gọi Ruth.
- Ruth ngồi xuống.
Y như rằng nó ngồi phịch xuống sàn, nhưng cũng chỉ được một lúc.
- Phong, giờ tôi đã biết cậu lấy động lực ở đâu rồi!
- Thường thì người ta có cảm giác ở cánh tay và chân trước nhưng cậu lại hoạt động bàn tay và bàn chân trước, lạ thật!
Vũ Ôn vẫn không hiểu sao dây thần kinh của Dịch Phong lại hoạt động ngược lại so với định lý.
- Phong, hai tuần nữa là tiệc doanh nhân, lần này cậu chắc chắn phải xuất hiện đó.
Ứng Thiên gõ gõ ngón tay xuống bàn đưa ra lời nhắc nhở.
- Tình hình của tôi chưa được khả quan lắm.
- Cậu đã nghỉ năm tháng rồi và giờ người ta xôn xao đồn thổi những tin tức về cậu đó.
- Nếu lần này không xuất hiện hẳn bác Từ sẽ mệt lắm đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994801/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.