Sau một ngày làm việc đầy mệt mỏi, Thư Viễn bước về Hồng Thao trước sự chờ đợi của mọi người. Gác mệt nhọc qua một bên, nhìn thấy những người yêu thương mình, cô như trút bỏ gánh nặng mà cười thật tươi:
- Con chào mọi người ạ!
Giọng nói đáng yêu bị cô ghìm lại nay lại bật ra. Cô đang mở lòng!
- Ta đi thôi nào!
Chuẩn bị đồ đạc xong xuôi, Han nắm tay Thư Viễn lên chiếc xe máy của mình.
- Em đội cái này vào này.
Kia đội lên đầu Thư Viễn một chiếc mũ bảo hiểm xinh xinh. Để cho cô không sợ, Han đi với tốc độ vô cùng vừa phải đi tới chợ.
Sau khi mua gần hết số đồ cần thiết, bỗng có tiếng gọi Thư Viễn vang lên.
- Cô bé!
Vì nghĩ không phải mình, do chợ đông người lại không gọi tên, Thư Viễn tiếp tục đi theo Kia. Bỗng một bàn tay đặt vào vai của cô khiến cô giật nảy mình trước người đàn ông che kín mặt với bộ dáng đầy khả nghi này.
- Thư Viễn?
Vừa nói người đàn ông vừa tháo kính và khẩu trang ra.
- Anh Ứng....?
Quay lại nhìn con người đứng trước mình, trông rất quen nhưng lại không nhớ tên, cô chỉ có thể nhìn người đối diện bằng đôi mắt to tròn đầy sự hoang mang.
- Kính chào thiếu gia ạ!
Kia nhanh chóng cúi gập người chào anh. Anh chỉ gật đầu một cái rồi lại quay ra nhìn Thư Viễn.
- Haiz, là Ứng Thiên, em không thể nhớ tên tôi sao?
- À...thì ra là anh Ứng Thiên, xin lỗi anh vì không thể nhớ tên anh.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994762/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.