Lão Khương tỉnh dậy liền mang ly nước ở trên bàn ném thẳng vào người Dịch Phong. Cũng may thân thủ của hắn nhanh nhẹn nên kịp né.
"Anh, bình tĩnh!'
"Đừng gọi tôi như thế. Buồn nôn!", lão Khương thở hồng hộc. Mặt mày đỏ bừng. Đôi mắt nheo lại mang theo tia
lia gian.
Dịch Phong thuận theo ý của lão Khương nhanh miệng gọi một tiếng:
"Ba vợ!"
"Mẹ kiếp, Dịch Phong, cậu có còn là con người không?"
Lão Khương không nhịn được nữa, tay nhanh tháo ống truyền dịch, định đấm cho Dịch Phong thêm một trên.
Nhưng nửa chừng lại bị cơn chóng mặt đánh gục. Đành phải một tay ôm ngực nằm lại xuống giường.
Giọng ông trầm lại:
"Nói đi! Cậu định chịu trách nhiệm thế nào?"
Dịch Phong ngay lập tức quỳ xuống:
"Em... À mà không. Con sẽ cưới Khiết Nhi!"
Lão Khương cườ cười. Ông ngẩng mặt để ngăn giọt nước mắt sắp rơi xuống. Bởi vì ông biết, những người đứng trong bóng tối như bọn họ thường không có kết cuộc tốt. Mặc dù rất giận nhưng ông không thế không quan tâm, lão Khương giương đôi mắt làm ra vẻ miễn cưỡng hỏi:
"Cháu tôi thế nào?"
Dịch Phong vẫn quỳ, hắn nắm chặt bàn tay vào ống quần:
"Em ấy không có thai. Chỉ là triệu chứng đau bao tử."
Lão Khương có vẻ thất vọng nhưng vẫn thấy yên tâm. Bởi vì Khiết Nhi còn quá trẻ.
"Chuyện của người trẻ tôi không tiện xen vào. Nhưng.."
Giọng lão Khương trở nên nghiêm nghị, bàn tay bị ghim ống truyền co lại, chỉ về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3719494/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.