Dịch Phong mang theo tức giận đi ra bên ngoài. Thế mà sau đó, hắn hối hận rồi. Hắn bỏ hết mặt mũi quay vào bên trong.
"Khiết Nhi, em đừng giận. Em nghe tôi nói đi có được không?"
Khiết Nhi bịt tai lại. Cô không muốn hắn lại nói đến việc kết hôn nữa. Cô còn quá trẻ. Cô không muốn, thật sự không muốn. Cô muốn giải thích nhưng lời nói ra dường như vô nghĩa. Bởi vì hắn lớn hơn cô, hắn tự phải hiểu chứ không phải đợi cô nói ra.
Cô ném cái gói về phía hắn:
"Chú đi đi. Tạm thời, em không muốn gặp chú."
Tại sao đến cả sỉ diện hắn cũng không cần. Vậy mà cô cứ trẻ con như thế?
"Khiết Nhi, có phải tôi chiều hư em rồi không? Khi nào em mới hết trẻ con? Mới hết ương bướng?"
Hắn mắng cô. Hắn lại xem cô là con nít. Thật chất trong mối quan hệ này, hắn chưa từng tôn trọng cô. Trong mắt hắn, cô là một đứa con nít. Con nít thì làm sao có thế yêu đương có đúng không?
Mắt cô ngấn lệ:
"Vậy có phải em kết hôn với chú, chú mới xem em là một người trưởng thành?"
Bỗng chốc hắn không biết nói gì. Trong thâm tâm hắn thật sự không có ý như Khiết Nhi nói.
"Tôi..."
Thấy vẻ do dự của hắn, Khiết Nhi ngay lập tức nói chen vào:
"Thì ra là đúng như vậy?"
Cô ngửa mặt lên cười, lấy tay gạt đi giọt nước mắt cứ chực trào rơi xuống:
"Thì ra chú chưa từng hiểu tôi. Nếu đã vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3719495/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.