Dịch Phong bị ngã ra phía sau ôm mặt. Cú đấm này mạnh đến mức làm hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn đưa tay quẹt đi dòng chất lỏng màu đỏ trên gương mặt. Sau đó quỳ xuống trước mặt lão Khương:
"Em với Khiết Nhi là thật lòng. Em sẽ chịu trách nhiệm!"
Nghe câu này, bao nhiêu tức giận dồn hết lên não của lão Khương. Tay ông không ngừng vung nắm đấm.
"Mẹ kiếp! Ai cần cậu chịu trách nhiệm. Cậu là cái thá gì cứ?"
Lời vừa dứt, từng cái đấm xuống mang theo oán hận của người cha thương con gái cứ thế tiếp tục trút xuống:
"Mẹ kiếp, Dịch Phong!"
Lão Khương gầm lên:
"Cuộc sống của cậu thế nào cậu không rõ sao? Đừng nghĩ đến chuyện cho thể mang lại hạnh phúc cho Khiết Nhi!"
"Bộp"
"Khốn kiếp mà!"
Trước những cú đấm liên tục như trời giáng, Dịch Phong hoàn toàn không chống trả. Hắn cứ nằm yên chịu đựng.
Dịch Phong choáng váng. Hắn đưa tay quẹt ngang vệt máu mũi đang rơi xuống.
Tròng mắt hắn đỏ hoe. Hắn yêu Khiết Nhi, cũng từng ngày vì cô mà cố gắng. Từng chút thay đổi số phận. Từng chút bước ra ánh sáng.
Vậy mà có ai hiểu? Lòng bàn tay hắn bốp chặt, nhẫn nhịn chịu đựng. Hắn kìm nén cơn đau, nghiến răng nói:
"Lão Khương, anh cứ đánh đến khi nào hả giận thì thôi!"
Lão Khương thở hồng học. Ông mang theo uy lực nắm chặt hai cổ áo của Dịch Phong. Xốc người hắn lên.
Ánh mắt có vài tia máu đỏ hòà vào tròng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3719493/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.