“Trát Nhĩ, đau quá, chắc em sắp sinh rồi.” Lam Nguyệt nhìn vũng nước phía dưới, nói.
“Ôi … Làm sao bây giờ …”
Trát Nhĩ luống cuống bế Lam Nguyệt chạy vòng vòng trong phòng khách, Lam Nguyệt đau đến nói không ra hơi, sắc mặt cũng trắng bệch, cô không ngờ đứa bé này mới được chín tháng đã đòi ra, phỏng chừng là do tâm trạng cô hôm nay quá kích động gây động thai, nên em bé mới chui ra sớm.
“Trát Nhĩ, mau thả Lam xuống”
Tô hoảng hốt nhìn em trai đang bế Lam Nguyệt, Trát Nhĩ có lẽ là nghe được, cuống quít ôm Lam Nguyệt vào phòng ngủ, đặt ở trên giường, nắm tay Lam Nguyệt không rời, khoé môi cũng run rẩy. Lam Nguyệt đau đến mồ hôi nhễ nhại, không đếm xỉa đến hắn, cắn răng chịu đựng, cô biết không thể sinh xong trong chốc lát được.
“Trát Nhĩ, đi gọi Ny, Cách Mạn đi gọi Thạch tới, để tôi vào trong cho. Khôn, ra bảo bọn họ nấu nước, nhân tiện đi xem bọn cha với già Lưu về chưa, bảo với bọn họ là Lam sắp sinh rồi”
Tô đã lấy lại bình tĩnh, lần lượt phân công nhiệm vụ cho mấy người. Trát Nhĩ phi như bay ra ngoài, Cách Mạn cũng chạy đi gọi Thạch, Khôn bảo mấy người đàn ông khác của Tô đi nấu nước, còn hắn thì chạy đi tìm mấy già. Lam Nguyệt chỉ có một mình Trát Nhĩ, đành phải nhờ đến bọn họ giúp đỡ.
“Thủ lĩnh, cậu mau thả người phụ nữ của tôi xuống, xảy ra chuyện gì thế?” Đạt theo phía sau Trát Nhĩ vừa đuổi kịp tới, Trát Nhĩ chạy tới khiêng Ny rồi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-hanh/1572012/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.