Edit: Gà
“Quả nhiên là cháu đã biết, hài, chuyện do những người già chúng ta gây ra lại khiến bọn trẻ mấy đứa phải chịu khổ rồi!”
Già Lưu ngậm ngùi nói, già Sơn cũng thở dài. Lam Nguyệt phiền muộn nhìn Trát Nhĩ đang đứng đờ người, đau lòng hắn phải chấp nhận người anh trai như vậy.
“Ha, khi còn bé cháu đã nghe người già trong nơi cư trú kể, cháu vẫn luôn biết, cháu vốn không có ý định vì chuyện này mà gây tổn thương cho Trát Nhĩ. Già cũng biết từ nhỏ cháu đã rất thương đứa em trai này.” Mộc Sa đau đớn nói.
“Con trai, con đã hiểu nhầm chân tướng năm đó rồi. Cái này không trách con được, những người biết thực hư câu chuyện không nhiều lắm, cha Trát Nhĩ đã bảo phải giấu kín chuyện này.” Già Sơn nói.
“Hừ, người cưỡng bức mẹ con, đương nhiên là không hi vọng bị người khác biết.” Mộc Sa cười mỉa, lạnh lùng nói.
“Chuyện năm đó thật ra không giống với những gì con nghe được đâu, cha con là người của nơi cư trú khác. Khi đó nơi cư trú của chúng ta mới hợp thành từ những nơi cư trú nhỏ. Lúc ấy mẹ con có thích một người, đó chính là cha Trát Nhĩ ba, nhưng cha Trát Nhĩ đã có mẹ Trát Nhĩ với Tô rồi, nên mẹ con mới không nói ra. Già Lưu biết chuyện mẹ con thích cha Trát Nhĩ là vì mẹ con với mẹ Thạch rất thân thiết. Cha con thích mẹ con, từng tỏ tình nhiều lần, nhưng đều bị mẹ con từ chối.
Cha con là một người rất cố chấp, nhân lúc mẹ con đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-hanh/1572011/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.