Giờ phút này anh định về phòng mình trước rồi mới đi tìm Gia Hân nhưng anh vừa mới lên lầu thì đã gặp cô ngồi ở trong mấy bậc thang nên anh liền kéo cô về phòng của mình..
" Bách Quân anh mau buông tôi ra coi ..buồng ra ..." cô hét lên nhưng dường như anh cũng chẳng để tâm nữa .
" Cạch "
Cánh cửa phòng được mở ra anh liền đẩy cô xuống giường khiến cho cô có chút đau đớn lúc này Gia Hân ngước lên nhìn thì thấy gương mặt của anh bị thương giống như vừa mới đi đánh nhau về vậy..
" Anh bị thương rồi..."
" Ừ cũng do cái tên anh hai của cô ban cho đấy ..."
Đột nhiên anh ngồi xuống kế bên cạnh Gia Hân rồi thủ thỉ:" tôi đi gần 3 tuần vậy cô có nhớ tôi không "
Cái tên này ngày hôm nay uống lộn thuốc hay sao mà nói chuyện như thế này đã vậy còn kéo cô vào đây nữa lỡ như lát nữa Hà Thanh về thì sẽ có chuyện không hay cho mà xem ..
" Tôi không có nhớ anh " 6 năm trước nếu anh ấy hỏi cô như thế này thì cô sẽ tươi cười và trả lời là em nhớ anh nhưng hiện tại thì anh ấy đã trở thành chồng người ta rồi với lại cách xưng hô bây giờ cũng là chủ tớ chứ không phải là anh em như lúc trước nữa ....
Khi nghe cô trả lời như thế này thì anh có chút không vui mà nhíu mày lại rồi đưa tay tháo cà vạt và đồng hồ ra cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613482/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.