Hiển Sướng rời Phụng Thiên đặt chân tới Thiên Tân đã là mười ngày sau. Chàng mang theo Lý Bá Phương và hai tùy tùng, bốn người dừng chân ở khách sạn Lợi Tư trước, tối đó sai Lý Bá Phương đến Vườn Liễu, nơi ở tạm thời của tiểu hoàng đế, gửi thiếp báo danh cầu kiến. Bên phía Phổ Nghi phúc đáp rất nhanh, gọi điện tới khách sạn Lợi Tư, lấy danh nghĩa của Tiền tiên sinh mời Hiển Sướng bảy giờ tối hôm sau tới phòng nhã tầng hai phòng khiêu vũ Lệ Bối ở tô giới của Pháp gặp mặt.
Hiển Sướng nghĩ sắp gặp vua, bèn cẩn thận chỉnh trang một lượt: trường bào bằng gấm màu xanh ngọc, ba-đờ-xuy màu vàng quả hạnh, mã quái gấm hoa văn mãng xà, ngón cái còn đeo chiếc nhẫn ngọc bích gia truyền do Cao Tông ngự ban, thắt lưng đeo thẻ bài kỳ lân vàng khảm ngọc, chân đi ủng vào chầu đen dày. Chàng nhìn gương, thấy mình ăn mặc trịnh trọng khác thường, không cầm được mà thấy vui vui, nói với Lý Bá Phương: “Hay là ta đổi sang mặc triều phục của a mã nhỉ.”
Hiển Sướng đến chỗ hẹn trước nửa giờ, uống ba chén trà, đợi đến tám giờ, người thanh niên kia rốt cuộc cũng tới. Ngoại hình cũng không phải là xấu xí, nhưng gương mặt gầy gò tái nhợt, thần sắc khó coi. Hiển Sướng thành thành thật thật quỳ xuống được y đỡ dậy, người thanh niên khẽ giọng nhẹ nhàng nói: “Anh họ đứng lên đi, chúng ta không cần phải hành cái lễ cũ kỹ này nữa.” Lúc đó Hiển Sướng cảm thấy hơi kỳ quặc, không biết nên trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-cong-cuoi-cung/3012389/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.