Cũng may Lục tướng quân làm việc bình tĩnh, không tiếp tục tự mình đa tình nữa. Chỉ có điều cậu bác sĩ Beta này thật sự rất giỏi làm người khác hiểu nhầm, lôi kéo hắn ngủ chung thì thôi đi, đã thế tướng ngủ còn kém như vậy. Giữa cả hai được ngăn cách bằng một cái gối, là do Lục Hành Thư khăng khăng muốn để, Hạ Thần nói dưới nền đất lạnh, không cho người còn đang bị thương như hắn ngủ dưới đất, tranh cãi không thôi. Quá nửa đêm còn ầm ĩ mãi trong nhà người khác cũng không hay, Lục Hành Thư không địch lại Hạ Thần, đành phải nằm lên giường, chèn gối vào giữa hai người, cũng không đắp chăn mà cứ thế nằm thẳng.
Hạ Thần bình tĩnh nhắc nhở: “Lục tướng quân, tôi là Beta nam.”
“Tôi biết.” Lục Hành Thư lập tức nhắm mắt lại, “Ngủ đi.”
Hạ Thần nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hắn, khóe miệng không khỏi cong lên, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ. Tuyệt thật, không ngờ bọn họ lại có thể ngủ chung trên cùng một cái giường, cảm ơn ông trời đã để con học y, cảm ơn cái lạnh giá của mùa đông năm nay, cảm ơn con sâu độc kia đã cắn… A, sâu độc thì thôi, tốt nhất vẫn không nên cảm ơn. Hạ Thần thầm nói trong lòng một lúc lâu, mãi mới nhớ phải chia nửa chăn cho Lục Hành Thư đắp.
Tuy cả hai đều đã tiêm thuốc ức chế, nhưng sự hấp dẫn đến từ bản năng khiến Hạ Thần vẫn có thể cảm nhận được chút pheromone nhạt nhòa từ người Lục Hành Thư. Anh không hiểu tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-hoan-my/3186188/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.