" Hửm? Ninh Ninh nhà ta không biết tra nữ nghĩa là gì hả? Thôi vậy để mình nói cho bạn nghe. " Diệp Linh cười khúc khích.
" Không! Cái đó... " Hoa Nhan bối rối, mặt đỏ bừng.
Thời cơ đã đến, Diệp Linh hận không thể làm cho gương mặt bánh bao này thành trái cà chua chín luôn. Này thì hồi nãy vừa trêu đùa ai. Giờ thì Diệp Linh sẽ cho người đó biết mùi.
" Hai người nói cái gì vui vẻ vậy? " Thanh âm trầm thấp phát ra từ phía cửa phòng.
Sở Thiên Vũ khoanh tay trước ngực, dáng người cao gầy đứng thẳng hướng đôi mắt trầm đục của mình về phía Hoa Nhan.
Đứng phía sau Sở Thiên Vũ là người hộ lý đi lấy nước hồi nãy. Hoa Nhan có chút khó hiểu vì sao hộ lý đi lấy nước lại lâu như vậy. Dù rằng kiếm cớ cũng không nên tốn thời gian gần cả tiếng như vậy chứ.
" Anh đến rồi. " Hoa Nhan vui vẻ cười tươi.
Diệp Linh liếc mắt nhìn qua, mắt thấy là một mĩ thiếu niên mi thanh mục tú lập tức có chút ngại ngùng. Người đến thật sự quá đẹp đi. Diệp Linh thật sự muốn vô sỉ một phen. Thâm tâm liền dao động nhưng khi thấy ánh mắt thiếu niên nhìn mình có vẻ không mấy thiện cảm, Diệp Linh có phần khó hiểu.
Diệp Linh cười mỉm, cố vớt lấy chút thiện cảm của mĩ thiếu niên. " Xin chào. "
Sở Thiên Vũ không mặn không nhạt gật đầu một cái cũng không hề cho Diệp Linh một ánh mắt tốt. Sau đó liền bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/3325797/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.