Hoa Nhan ngẩn đầu nhìn người vừa mới bước vào trong lòng bỗng chốc càng thêm vui vẻ, ý cười hiện rõ trên gương mặt.
" Tiểu Linh à. "
Diệp Linh cười nói : " Xin lỗi nha. Mình đến thăm cậu nhưng không mang theo quà gì. "
" Không sao. Mang quà cáp làm gì chứ. Mình cũng sắp xuất viện rồi. Với lại cậu đến thăm mình là mình vui lắm rồi. "
" Ừm. " Diệp Linh kéo ghế ngồi xuống. Liếc mắt nhìn màn hình trên tay Hoa Nhan rồi nhìn sắc mặt có phần bối rối của nữ hộ lý bên cạnh.
" Ninh Ninh này. Cậu đang chơi cái gì đấy ? "
Hoa Nhan nhìn đồ họa trên màn hình lại nhìn ánh mắt tò mò của Diệp Linh tự nhiên muốn làm khó một chút.
" Yêu em từ cái nhìn đầu tiên á. " Thanh âm trong trẻo còn có phần trêu đùa.
" Sao ? Yêu em từ cái nhìn đầu tiên á! " Diệp Linh ngơ ngác khó hiểu nói: " Công ty nào đặt tên game kì lạ vậy ?"
Nữ hộ lý ngồi ở một bên không nhịn được mà cười ra tiếng. Mắt thấy ánh mắt kinh ngạc của Diệp Linh và điệu cười trêu chọc trên khóe môi của Hoa Nhan nữ hộ lý cảm thấy mình lúc này vẫn là nên kìm chế lại.
Nữ hộ lý ho khan một tiếng vội vàng tìm lí do để rời đi.
" Hai vị nói chuyện vui vẻ. Tôi đi lấy thêm nước. " Nói xong nữ hộ lý liền cầm bình nước trên bàn rồi bước ra khỏi phòng. Nhanh chóng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/3324046/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.