“Đàn chị?”
“Ừ?”
“Ước nguyện cho thiên niên kỷ tới của chị là gì?”
“Ồ, quên nghĩ rồi. Còn cậu?”
“Ừ?”
“Ước nguyện cho thiên niên kỷ tới của cậu?”
“Ban ngày không phải đã viết cho chị rồi sao?” cậu mơ hồ đáp lại qua làn khói.
Nguyện cho em một đời yên ổn, có người yêu và mãi được người yêu.
Ngày cuối cùng của năm 1999 y hẹn mà tới.
Tan học, tất cả mọi học sinh đều hưng phấn. Đêm cuối cùng trước thềm năm mới, trước thềm chuyển giao giữa hai thế kỷ, đồng thời còn là giữa hai thiên niên kỷ, là thời khắc ngàn năm mới gặp một lần, mọi người cùng bàn bạc xem nên tới đâu canh đêm đón năm mới thiên niên kỷ mới.
Trần Quân nhảy lên bàn học, cuộn sách làm loa bắc, lớn giọng kêu gọi: “Tám giờ tối nay, tăng một tới nhà tao mở tiệc nướng ngoài sân, tăng hai đi trượt băng, tăng ba ra đường chơi với đốt pháo hoa. Cùng nhau đếm ngược!”
Cả lớp hoan hô như sấm dậy, nhiệt liệt hưởng ứng.
Trần Quân nhảy xuống bàn học, vỗ vai Chu Lạc: “Đừng quên đấy!”
Chu Lạc ừ một tiếng ngắn gọn, trong lòng lại chỉ muốn ở cạnh Nam Nhã.
Trương Thanh Lý quay đầu liếc cậu một cái, không thấy có gì khác lạ.
Vừa ra khỏi cổng trường, Chu Lạc theo lệ tách khỏi đám bạn, rẽ vào đường nhỏ chạy như bay, hôm nay là ngày kết thúc của một thế kỷ! Là ngày cuối cùng của thiên niên kỷ!
Bạn sẽ trải qua một ngày như vậy với ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-he/2160565/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.