Nam Nhã cong cong khóe môi mỉm cười trong gió thu, quả nhiên là thiếu niên, trong sáng như vậy, lý tưởng như vậy. Chỉ là, cậu lại không biết, cuộc đời là từ chủ nghĩa lý tưởng mà dấn thân vào con đường chủ nghĩa hiện thực, càng đi càng mơ hồ.
Nhưng mà, vào giờ khắc này, nàng lại bị cậu kéo lên con đường ngược chiều.
Chu Lạc bắt đầu ngày ngày đến trường đều đi đường vòng, quấn theo Nam Nhã từ nhà trẻ của Uyển Loan về. Nhưng dù cho hai người chẳng có chuyện gì để nói, hay thỉnh thoảng cười với Nam Nhã lại bị nàng đáp lại bằng một cái trừng mắt, sau đoạn đường ngắn đó, Chu Lạc vẫn luôn cả người sung sướng mà đến trường, tâm trạng vui vẻ suốt ngày.
Có lần rời giường muộn, ba chân bốn cẳng chạy vào ngõ thì gặp được Nam Nhã đã đưa Uyển Loan đến nhà trẻ xong đang trên đường về. Chu Lạc nghĩ lúc đi qua nói câu gì đó thôi cũng được, lại thấy có vài ba nam sinh từ đầu đường đằng kia, huýt sáo với Nam Nhã, Chu Lạc ngầm nổi giận, Nam Nhã lại như kẻ điếc, chẳng có phản ứng gì. Mấy nam sinh kia không thấy có gì thú vị liền bỏ đi.
Nam Nhã từ từ đến gần, đi qua người Chu Lạc cũng làm như không thấy cậu, Chu Lạc nóng nảy, tách một tiếng búng tay ngay bên tai nàng. Kết quả là nhận lấy một cái trừng mắt hung tợn của Nam Nhã: “Muốn chết à?”
Nàng đi rồi, cậu bị mắng vậy mà lại cực kỳ cao hứng, nghĩ đến ánh mắt phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-he/2160563/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.