Tầm khoảng nửa giờ sau, rốt cuộc xe của Mễ Giai Kỳ cũng đậu dưới tầng trệt Biệt Phủ của Lăng Dục Thần, Tống Dật Nhiên vì đã hoàn thành xong hết mọi thứ từ lâu, nên cũng không ngồi trên phòng đợi nữa mà di chuyển xuống sô pha tầng dưới.
Mấy người nhân kia sau khi làm xong việc cũng không có ý định ở lại, nên đã lần lượt ra về hết, nơi này chỉ còn lại một mình Tống Dật Nhiên cùng với Vú Dương chờ đợi.
Tống Dật Nhiên ngồi một lúc liền có chút tê chân, cô vội đứng dậy đi ra phía trước, xe của Mễ Giai Kỳ vừa vặn dừng lại trước cổng lớn. Tống Dật Nhiên không biết nên làm gì, Vú Dương mang hết mọi thứ cô cần thiết mang đi mang hết ra ngoài cho Mễ Giai Kỳ, Tống Dật Nhiên tay không bước theo phía sau.
Chiếc váy này của cô tuy không có cồng kềnh nhưng có vẻ là nó quá khác với những gì cô từng hay mặc qua, phần cổ áo khoét sâu, còn có phần chân váy dài khiến cho cô khó di chuyển.
Tống Dật Nhiên phải cuối người cầm lấy chân váy kéo lên cao sau đó mới có thể nhanh chóng bước ra ngoài. Mễ Giai Kỳ nhìn thấy liền vội vàng chạy đến nhưng Tống Dật Nhiên đã ra tới phía ngoài, bọn họ cũng bị ngơ ngác bởi vẻ đẹp của chiếc váy cùng với chủ nhân của nó lúc này.
Kỳ thực không thể không nói đến mắt của Lăng Dục Thần vẫn luôn tốt như vậy, bộ lễ phục này giống như được thiết kế dành riêng cho Tống Dật Nhiên vậy.
Cổ áo khoét sâu kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455971/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.