Tay của Lăng Dục Thần chống cầm liếc mắt nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, bên cạnh của hắn lúc này Mễ Giai Kỳ thao thao bất tuyệt chuyện gì đó nói không ngừng nghỉ, một lúc sau khi cảm thấy Lăng Dục Thần không có ý định trả lời cô, Mễ Giai Kỳ mới bắt đầu gọi hắn.
Mễ Giai Kỳ: "Lăng Tổng… Lăng Tổng..." Cô nhỏ giọng nói vài lần nhưng người kia cơ hồ như bị thứ gì đó câu hồn đi mất một cái ánh mắt liếc qua chỗ của Mễ Giai Kỳ cũng không có, bởi vì sự việc lần này có chút cấp bách cô liền liều mạng một lần gọi lớn "Lăng Tổng!"
Lăng Dục Thần bất ngờ bị người khác kéo từ màn hình máy tính đi nơi khác liền ngay lập tức cảm thấy không hài lòng, sát khí xung quanh ùng ùng kéo tới ẩn sâu trong đôi mắt đen xì của hắn liếc nhìn Mễ Giai Kỳ.
Lăng Dục Thần: "Nói lại lần nữa..."
Mễ Giai Kỳ: "Được!"
Mễ Giai Kỳ: "Trước mắt, lúc đầu cô Susan đã nói qua với chúng ta sự việc của lúc đó là Lão Lý muốn nhờ chúng ta giúp đỡ viện trợ cho hắn thêm vài người nữa để lấy lại lô vũ khí kia, nhưng Lăng Tổng ngài không đồng ý. Sau khi xem xét cùng với cô Susan có trả lời lại với người của Lão Lý, thì nhận được tin cả Lão Lý cùng đêm hôm đó cũng đã mất mạng. Người khác thì không nói đến, nhưng thủ đoạn nhanh nhẹn thế này không thể làm người khác không nghĩ đến là người của Trịnh gia làm ra. Nhưng điều quan trọng trong việc này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455946/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.