Hai người ăn cơm xong thì về phòng nghỉ ngơi. Châu Uyển Đồng nhờ dì Liêu thay băng giúp, còn anh thì cứ bảo để tự tay mình làm. Nhưng mà cô từ chối, dù sao thì những việc này phụ nữ làm cũng tiện hơn. Ai ngờ, anh phán một câu khiến cô cháy đỏ cả mặt:
"Trước sau gì anh cũng nhìn thấy hết cả, không cần ngại."
Cô nghe anh nói xong liền co chân bỏ chạy làm anh bật cười thành tiếng. Khiêm Dạ Hiên không trêu cô nữa, lập tức ngồi vào bàn làm việc. Dạo gần đây khối lượng công việc tương đối lớn. Anh vừa phải lo phát triển Khiêm thị, vừa phải lo sáp nhập Hoàn thị. Ngoài ra còn có chuyện của Trương Hứa, tất cả những tài sản ông ta có đều phải được hợp thức hóa trước khi sung vào công quỹ. Có quá nhiều chuyện đang đợi anh giải quyết, có lẽ đêm nay lại phải thức khuya nữa rồi.
Khiêm Dạ Hiên làm việc được một lúc liền tới chín giờ rưỡi. Anh nghiêng đầu cho đỡ mỏi, sau đó lại tiếp tục phê duyệt tài liệu. Châu Uyển Đồng thay băng xong lâu rồi, từ nãy đến giờ vẫn luôn ngồi ở phòng khách nói chuyện với dì Liêu, cố ý giảm âm lượng đến mức tối đa để tránh làm phiền anh. Cô nhìn đồng hồ, thấy không còn sớm nữa, bèn nói với dì Liêu:
"Dì à, đã trễ rồi, dì về phòng nghỉ ngơi trước đi ạ."
Dì Liêu còn đang mải kể chuyện về đứa con trai đang học đại học ở thành phố với vẻ mặt tự hào, nghe cô nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012325/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.