Khi mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, Kính Phong cầm trên tay tập giấy cam kết có chữ kí của Hoàn Thẩm, vui mừng gọi điện báo cho Khiêm Dạ Hiên.
"Cậu chủ, giấy đã kí rồi, người cũng đi rồi."
Đầu dây bên kia lạnh nhạt ừ một tiếng đáp lại, trầm tư trong giây lát rồi mới tiếp tục nói:
"Thu mua cổ phiếu của Trịnh thị đi."
Kính Phong tuy biết mối quan hệ trước kia của Trịnh Hâm Đình và anh, trong lòng tò mò không hiểu vì sao anh lại ra lệnh như vậy nhưng cũng chỉ chần chừ tầm hai giây liền tiếp nhận mệnh lệnh.
Khiêm Dạ Hiên cúp máy, xoay người đi vào bên trong. Châu Uyển Đồng bị anh bắt phải nằm trên giường nghỉ ngơi, không được ra ngoài. Lúc anh tới cạnh giường, cô vẫn còn đang chơi đùa với chú cún con khi sáng.
"Đồng Đồng, em mau ngủ đi, đi xe lâu như thế chắc em mệt rồi."
Cô lắc đầu, nhìn anh cười, nói:
"Em không sao mà. Từ bệnh viện tới đây chỉ có vài phút, sao em lại mệt được? Hơn nữa, vết thương của em đã lành rồi."
Anh nhìn cô, nhếch mày hỏi vặn lại, cảm giác như đang bắt bẻ vậy.
"Thế nào? Em thấy mình khỏe mạnh rồi thì không cần nghe lời anh nữa?"
Châu Uyển Đồng nghe ra ý tứ cảnh cáo trong lời nói của anh thì vội đặt chú cún đang bế trên tay xuống, kéo chăn trùm qua đầu. Anh bật cười, bèn ngồi xuống cạnh cô.
Khiêm Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012322/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.