Khiêm Dạ Hiên càng chạy càng nhanh, chân ga không ngừng nhấn xuống, đôi mắt sắc bén tựa dao găm, phóng ra tia lửa điện. Bàn tay nắm vô lăng của anh chặt hơn, mạnh đến nỗi hiện rõ đầu khớp trắng bệch.
Khi anh dừng xe ở căn cứ của Hắc Bá bang, Tư Lang đã nhận lệnh đứng sẵn ở đó, vừa thấy anh đã nhanh chân chạy tới báo cáo:
"Lão đại, em vừa cho kiểm tra camera gần khu vực đó, phát hiện lúc tám giờ mười hai phút tối hôm qua, cô Châu đã bị một bọn áo đen đánh thuốc mê, đưa lên xe đi mất. Biển số chụp được chỉ là biển số giả, hơn nữa xe này cũng lên xe ăn cắp. Hiện tại em vẫn chưa tìm ra vị trí của bọn chúng."
Khiêm Dạ Hiên tối sầm mặt mày, toàn thân lại càng phát ra hơi lạnh, đến cái nhíu mày nhẹ của anh cũng khiến cho Tư Lang giật mình, vội vàng lùi ra sau. Anh nhìn đồng hồ. Chỉ còn hơn một tiếng rưỡi nữa sẽ tới giờ, anh nói:
"Tiếp tục theo dõi. Chuẩn bị thêm một đội gồm mười người tinh nhuệ nhất, đứng dưới đại sảnh canh chừng."
Tư Lang nhận lệnh, lập tức đi điều động người. Kính Phong gọi cho anh, gấp gáp nói:
"Cậu chủ, hàng đã chuẩn bị xong rồi."
"Tốt! Chờ tôi ở quốc lộ số bốn, mười phút nữa gặp mặt."
"Rõ!"
Khiêm Dạ Hiên dập máy, mạnh mẽ bước ra xe. Anh không biết rõ trong lòng mình hiện tại là cảm xúc gì, chỉ cảm thấy vô cùng, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012300/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.