Châu Uyển Đồng được bọn chúng cởi trói, tháo băng keo bịt miệng rồi đẩy tới phía trước. Cô chậm rãi nhích từng bước một, mắt đau đáu nhìn về phía anh. Khiêm Dạ Hiên nhẹ nhàng đưa tay ra, vào đúng khoảnh khắc hai ngón tay chạm nhau, một tiếng nổ lớn vang lên. Cô sợ hãi hét toáng, ôm đầu chạy về phía anh.
Hoàn Khải Luân khi nãy đã rút cây súng lục giắt ở lưng tên kia mà bắn. Họng súng đen ngòm tỏa ra khói trắng, hắn đưa miệng thổi, sau đó cười nói:
"Mày nghĩ chuyện chỉ đơn giản thế này thôi sao? Khiêm Dạ Hiên, mày với tao có nhiều thứ để nói hơn là một chuyến hàng đấy."
Anh nhếch mày nhìn hắn, gương mặt bình tĩnh đến lạ thường. Đáy mắt anh dừng ở khẩu súng trên tay hắn, lại liếc qua khuôn hàm chuẩn chỉnh kia. Anh đút tay vào túi, chậm rãi lên tiếng:
"Được, chúng ta giải quyết một lần cho xong. Chỉ hai người thôi."
Khiêm Dạ Hiên nhìn hắn, đôi mắt sắc lại lóe lên tia sáng. Cả người anh hừng hực lửa, sẵn sàng thiêu đốt cả con người trước mặt. Anh quay sang Kính Phong, trầm giọng ra lệnh:
"Đưa cô ấy đi đi!"
Châu Uyển Đồng vẫn nép sau lưng anh từ nãy đến giờ, vì câu nói này mà dán mắt vào anh, hai mày khẽ cau lại. Khiêm Dạ Hiên nhìn cô không chớp mặt, đưa tay xoa đầu cô, giọng điệu mang theo chút dịu dàng:
"Ngoan, mau đi đi. Tôi sẽ về sau."
Châu Uyển Đồng không kiềm được mà nắm lấy tay anh, kẹp giữa hai lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012301/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.