Tối hôm đó, Khiêm Dạ Hiên trở về nhà. Anh vừa nhận được tin báo của Kính Phong về chuyến hàng của Hoàn Khải Luân nhưng không biểu hiện gì nhiều, bởi lẽ mọi chuyện đều nằm trong tính toán của anh.
Châu Uyển Đồng vừa từ ngoài vườn trở vào đã bắt gặp anh, mỉm cười nói:
"Chào cậu chủ!"
Khiêm Dạ Hiên thấy tinh thần cô rất tốt, vết thương trên tay đã khép miệng nên không nói gì, chỉ gật đầu đáp lại. Cô đã suy nghĩ kĩ rồi, quyết định để cả hai quay về ban đầu, tình cảm nam nữ kia chỉ còn là thứ tình cảm đơn thuần, không vướng bận điều gì. Cả hai cùng đi vào nhà, đến phòng khách thì rẽ sang hai ngã khác nhau, mỗi người một hướng. Họ càng đi càng xa, hệt như đôi trái tim đang thổn thức vậy…
Trương Hứa và anh dạo gần đây ít khi ngồi chung bàn để ăn cơm, thường thì ông ta sẽ ăn trước, không chờ đợi gì anh. Khiêm Dạ Hiên cũng không màng tới, quan hệ cha con chỉ còn là trên danh nghĩa. Anh ngồi vào bàn, ăn uống qua loa cho xong rồi lại lên phòng làm việc.
Châu Uyển Đồng dọn dẹp xong ở dưới bếp thì xách rác đi đổ. Chỗ tập kết rác cách biệt thự Trương gia không xa, chỉ vài bước chân là tới. Bình thường cô vẫn hay đi một mình, ra ngoài hít chút khí trời. Hôm nay cũng thế, Châu Uyển Đồng cố tình bước thật chậm rãi, ngắm nhìn con đường đông đúc cách một ngã tư phía trước mặt kia, lòng nhẹ bẫng. Đột nhiên, ngay trong ngõ nhỏ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012298/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.