Châu Uyển Đồng quay về phòng, đầu óc vẫn còn lâng lâng nhớ về cảm giác lúc nãy. Chỉ một hơi thở mà cũng mang theo sự nam tính đến lạ thường. Cô nghe thoang thoảng mùi thuốc lá, lại có mùi thanh sạch tự nhiên cực kì thu hút. Cô vỗ lên mặt mình vài cái, tự trấn an bản thân, rồi lại vội vã nằm lên giường, trùm chăn kín đầu. Chốc sau, cô lại kéo xuống, để lộ đôi mắt sáng trong veo. Châu Uyển Đồng thật sự không có cách nào ngủ được với những ý nghĩ đang làm loạn trong đầu. Cô hết xoay người qua bên trái lại lật sang phải, hệt như phía dưới giường có một lò than rất nóng vậy.
"Khiêm Dạ Hiên. Khiêm Dạ Hiên."
Cô vô thức gọi tên anh, cười tủm tỉm một mình. Dì Liêu bên cạnh bị làm cho thức giấc, hơi nhíu mày, bảo:
"Uyển Đồng, cháu không định ngủ sao? Đã khuya lắm rồi đấy!"
Cô vội đưa tay lên che miệng, không dám hó hé thêm lời nào. Cô nằm yên tĩnh một lát lại suy nghĩ:
"Bây giờ anh ấy đang làm gì nhỉ? Đang ngủ, đang làm việc, hay lại đang hút thuốc?"
Cô nhắm chặt mắt, cố ngăn mình nghĩ về anh, nhưng càng làm thế, hình ảnh của anh lại càng hiện lên rõ ràng. Châu Uyển Đồng thấy trái tim sắp nhảy dựng lên rồi.
\*\*\*
Lâm Thành thoáng chốc đã tới mùa đông, thời tiết dạo gần đây lạnh hơn hẳn, lò sưởi trong nhà phải tăng thêm vài độ. Cây cối hay bên đường trụi lơ, bị bao phủ bởi một lớp tuyết mỏng, đường phố vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012251/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.