Khiêm Dạ Hiên vừa đặt chân lên bậc thang đầu tiên đã tinh ý phát hiện ra đôi mắt đen ở trong góc đang chăm chăm nhìn mình. Anh không dừng lại, cứ thế bước tiếp. Châu Uyển Đồng từ trong mép tường phía bên kia lén nhìn anh, muốn xem xem anh đã hoàn toàn bình phục chưa. Thấy anh biết mình đang đứng đây nhưng không thèm ngó ngàng gì tới, gương mặt cô liền thoáng chút buồn.
"Uyển Đồng ơi là Uyển Đồng, mày cùng lắm chỉ là một con giúp việc nghèo hèn, làm sao xứng với anh ấy chứ? Kính Phong nói đúng, mày đang đi quá giới hạn rồi, mau trở về thực tại đi."
Cô mím chặt môi, cố nén lại cảm giác nghẹn ngào nơi tim mình, bước vội về phòng.
Khiêm Dạ Hiên đi tắm. Cơn cảm nhẹ vừa rồi chỉ cần nghỉ ngơi chút là khỏe, hơn nữa, từ nhỏ anh đã quen với việc dầm mưa dãi nắng, ngày ngày luyện tập cùng Trương Hứa, mãi rồi cũng chai lì. Anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi xanh nhạt trên người, hòa mình vào làn nước ấm đang chảy xối xả từ trên vòi sen xuống. Thời tiết dạo gần đây trở lạnh rồi, anh muốn giữ cơ thể ấm áp một chút. Tắm gội xong, anh mặc bộ quần áo ngủ ở nhà bước ra ngoài. Tối nay tương đối rảnh rỗi, anh không có bất kì công việc tồn đọng nào cần làm, cho nên tự cho phép mình thư giãn. Anh với tay lấy hộp thuốc lá để trên bàn, ngậm một điếu trên môi, bật lửa. Đầu thuốc cháy đỏ lập lòe trên tay anh, tỏa ra làn khói trắng ma mị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012249/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.