Kính Phong gõ cửa, đem tài liệu vào phòng cho anh. Khiêm Dạ Hiên nhận lấy, nhưng lại thấy Kính Phong còn chần chừ chưa chịu đi thì mới hỏi:
“Có chuyện gì?”
Cậu ta hạ thấp giọng, báo cáo:
“Cậu chủ, lúc nãy em mới nhận được điện thoại của bên Hắc Bá. Họ bảo tối nay ông chủ có một cuộc giao dịch vũ khí lớn với người nước ngoài, vụ này chỉ vừa chốt cách đây vài tiếng cho nên ông chủ chưa kịp nói với cậu.”
Khiêm Dạ Hiên ngồi nghe, nét mặt không thay đổi cũng không nói gì, chỉ gật đầu một cái rồi ngoắc tay, ra hiệu cho Kính Phong ra ngoài. Trước nay Hắc Bá bang không giao dịch với người nước ngoài nhiều, chỉ cần vụ này trót lọt, Trương Hứa liền có thể ẵm trong tay hơn một trăm triệu tệ. Đương nhiên, những thế lực tranh đấu với ông không thể ngồi yên nhìn tiền chui vào túi Trương Hứa như vậy được, họ nhất định sẽ tìm cách phá rối. Ông ta biết rõ điều đó cho nên mới ra lệnh cho anh tiếp nhận vụ này, bố trí lực lượng dày đặc khắp nơi, tránh việc có nội gián. Trương Hứa tuy không quá già nhưng ít khi nhúng tay vào những việc thế này, chỉ đứng sau chỉ đạo mà thôi. Đương nhiên, ông ta muốn rèn luyện cho anh nhiều một chút, bởi vì sau này, tất cả những thứ ông ta gầy dựng nên đều sẽ nằm dưới quyền thống trị của anh.
Khiêm Dạ Hiên có việc phải đi cho nên không tiếp tục lưu lại phòng làm việc nữa. Anh bận khảo sát các đô thị mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012212/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.