Châu Uyển Đồng ngủ được một chút đã bị gọi dậy. Sáng nào người giúp việc cũng phải dậy lúc năm giờ để chuẩn bị bữa sáng. Cô từ từ mở mắt, nhẹ nhàng xoay người dãn cơ sau đó mới bước xuống giường. Cô ở nơi cơ cực quen rồi, chút khó khăn này đã là gì. Dì Liêu nấu súp, cô ở bên cạnh cắt rau củ bỏ vào, động tác vô cùng thuần thục. Từng miếng cà rốt được cắt nhỏ trông rất đẹp mắt.
Khiêm Dạ Hiên từ trên bậc thang cao nhìn xuống, nhìn cô vừa làm vừa cười nói ríu rít. Trước giờ anh ít khi nào để ý đến phụ nữ, đơn giản là không có hứng thú, nay lại vì một cô gái tình cờ gặp vài lần mà phá lệ. Anh không hiểu tại sao mình rất muốn giúp cô, rất muốn giữ cô bên cạnh mình. Phải chăng là vì đôi mắt thơ mộng ấy...
Trương Hứa bước xuống, cây gậy gỗ nện từng tiếng xuống đất, nghe rất rõ ràng. Khiêm Dạ Hiên lặng lẽ thu lại tầm mắt, xoay người nhìn ông ta. Trương Hứa không để ý đến hành động khi nãy của anh, chỉ thấy anh đứng sững người giữa hành lang như đang suy nghĩ gì đó. Cả hai cùng đi xuống nhà, tiếp tục cuộc trò chuyện hôm qua.
Châu Uyển Đồng và dì Liêu đã chuẩn bị xong bữa sáng, đặt ngay trên bàn ăn bằng kính cao cấp. Khiêm Dạ Hiên liếc nhìn tô súp thơm ngon nhưng không biểu lộ chút cảm xúc nào, chỉ gọi dì Liêu pha cho mình một ly cà phê. Trương Hứa chậm rãi múc một muỗng súp đưa lên miệng. Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012210/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.