Nói chuyện trong chốc lát là đã đến chập tối, chưa đầy hai tiếng nữa là Trương Hứa quay về. Cô cùng các dì khác chuẩn bị cơm nước. Nói là phụ trách khu vực bếp nhưng cô chỉ phụ nhặt rau, rửa củ linh tinh thôi, nấu chính vẫn là dì Liêu, bởi vì dì đã ở đây lâu, đương nhiên sẽ hiểu rõ khẩu vị của người trong nhà này. Rất nhanh chóng, mấy món ăn thơm ngon, đẹp mắt đã được bày sẵn trên bàn.
Đúng bảy giờ, tất cả giai nhân trong nhà, bao gồm cả bác quản gia lúc sáng, nghiêm chỉnh đứng thành hai hàng trước cửa chào đón ông chủ lớn của căn biệt thự này trở về. Trương Hứa mở cửa xe, bệ vệ bước xuống. Ông ta chống một cây gậy gỗ đỉnh bạc, phía trên chạm khắc hình đầu rồng tinh xảo, trông vừa sang trọng lại vừa uy nghiêm. Trương Hứa bước đến đâu, người hai bên cúi chào đến đó, ông ta không có vẻ gì quan tâm đến “nghi lễ” này, vẫn ung dung nhìn phía trước, dáng vẻ đạo mạo. Cho đến cuối hàng, đôi mắt diều hâu tinh anh mới nhìn thấy cô gái nhỏ, cất giọng hỏi:
“Người mới sao?”
Châu Uyển Đồng sợ hãi cúi gầm mặt, hai tay bấu chặt vào váy. Vị quản gia đi bên cạnh ông cung kính lên tiếng:
“Dạ phải, cô ấy mới được tuyển vào sáng nay.”
Lâu nay, Trương gia không hề thiếu gia nhân, chỉ lâu lâu khi Trương Hứa ra tay đuổi thẳng người thì mới cần tuyển thêm. Trùng hợp là hôm qua, ông ta mới tức giận quát tháo, đuổi bà vú lâu năm đi. Lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012208/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.