Sau ba ngày chăm chỉ sửa xe trong xưởng, tới trường nhận phiếu điểm. Gặp A Văn ở cổng trường. Từ lần nhỏ uống say bóc trần bí mật, chúng tôi không nhắc lại đề tài đó, tựa như chưa hề có chuyện xảy ra. Tôi biết, đối với nhỏ, bí mật này cần phải huy động biết bao dũng khí, nương cả hơi men mới có thể nói ra. Nhưng mà thích Vũ đau khổ lắm sao? Cần phải đem tình cảm chôn sâu dưới đáy lòng sao? Tôi biết A Văn băn khoăn, vì chúng tôi đều là con gái, Vũ cũng là con gái. Thật ra, bất luận Vũ là nam hay nữ, người tôi yêu chỉ có một mình nàng. Trên mạng có một câu: Khi chúng ta đã yêu một người, cho dù người ấy cùng giới tính cũng không liên can.
Cùng A Văn tới phòng học, các bạn khác đã đến gần đủ và đang tụm năm tụm ba tám chuyện. Vũ mang thai, chậm rãi bước vào. Ba ngày thi xong không gặp Vũ, nhìn thấy tôi, nàng mỉm cười, trêu chọc, bảo:
"Không nghĩ tới, chó con lớp chúng ta kỳ thi này nhất khối nha! Lớp chúng ta rốt cuộc xuất hiện Trạng Nguyên rồi!" Không biết từ khi nào đứng trước lớp Vũ không còn gọi tên tôi, mà đổi thành "chó con". Lúc nàng bị tôi ghẹo, tức thì sẽ gọi tôi là "gâu gâu". Tóm lại, chỉ tại tôi tự đào mồ chôn mình, muốn trách thì trách năm đó miệng mồm lanh chanh, kết cục chuốc lấy một cục quê to.
"Thật ạ?" Tôi tỏ vẻ khiếp đảm, như thể ngoài ý muốn, nói: "Mấy bữa nay trước khi ra ngoài em đều đốt nhang, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-song/1419481/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.