Ba ngày sau, kỳ thi kết thúc trong tiếng reo hò. Mọi người đều thả lỏng hét to một phát. Thời gian chấm bài kéo dài độ ba đến năm ngày, do đó trong khoảng thời gian này, mọi người không có buồn vui. A Văn ở trong phòng học ồn ào, nói nhất định phải liên hoan.
"Liên hoan? Liên cái gì mà liên? Đồ heo. Tôi còn phải tới xưởng xe đấy!" Tôi vỗ vai A Văn, đồng thời quay qua bảo A Lượng: "A Lượng, các cậu đi cùng A Văn vơ một chầu đi. Tôi phải đi làm thêm, không đi được."
"Hừm, Thẩm Hi, cậu thật không có nghĩa khí." A Văn bất mãn, càm ràm, "Nói coi, cậu xem chuyện làm thêm quan trọng, hay tụi này quan trọng?" A Văn trừng mắt liếc tôi. Thấy bộ dạng cực kỳ bất mãn của A Văn, tôi đành thỏa hiệp:
"Thôi được rồi, liên hoan thì liên hoan. Chẳng qua phải nói rõ trước, tôi không uống bia, bằng không sẽ không thể tới xưởng, đi cũng toi công, làm không ra hồn." Kỳ thật, cũng không phải tôi không muốn tham dự liên hoan với lớp, chỉ là cho dù cuộc vui có náo nhiệt thế nào, thiếu Vũ, chung quy vẫn không có hứng thú.
Trong bữa tiệc, mọi người uống bia, tôi uống nước trái cây. Bị A Văn móc mỉa mấy câu, nói tôi giả nai tơ, rõ ràng có thể uống tới sáng, lại làm bộ như cô dâu mới về nhà chồng. Hết ý kiến. Dù sao thì hôm nay nhất định không muốn uống. Không hào hứng. Thế thôi. Bình thường có người uống rượu để chúc mừng, cũng có người mượn rượu giải sầu. Nhưng lòng bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-song/1419480/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.