Ngày hai chuyên gia đến, tất cả xe của Blue Ocean đều đã đi tỉnh và không một ai rảnh để bỏ mấy tiếng lặn lội ra sân bay đón người. An vô tình biết được chuyện này, cảm thấy có chút tội nghiệp hai anh chàng đen đủi nên cho Tidj lái xe của mình đi đón. Từ văn phòng công ty về nhà chỉ khoảng một cây số, cô hoàn toàn có thể đi bộ.
Vừa mở cửa vào nhà, nụ cười xã giao trên môi An lập tức đông cứng khi nhận ra hai người đang chờ mình trong phòng khách.
- Ủa? Chị An… - Dương reo lên, giọng pha lẫn giữa ngạc nhiên và vui mừng. - sao chị lại ở đây?
- Đây là nhà em à? - Thành đứng dậy, bối rối nhìn cô.
- Dạ… - An hết nhìn Thành tới Dương như vẫn chưa tin vào mắt mình. - vậy ra hai chuyên gia mới của Blue Ocean…
- Là anh, còn Dương đi theo anh thôi.
Đã hơn ba năm An mới lại ngồi cùng Thành và Dương. Cuộc nói chuyện bên bàn ăn vô cùng rôm rả, dù sao thì việc vô tình gặp lại nhau ở nơi xa xôi này cũng dễ dàng mang tới cảm giác gần gũi, ấm áp. Hai bên cập nhật vắn tắt tình hình về mình mấy năm qua. Nhờ vậy, An biết ông Diệu vừa mất hồi đầu năm nay. Không muốn mãi loanh quanh trong căn nhà chứa đầy kỷ niệm của bố nên ngay khi Huy đưa ra đề nghị cần người sang châu Phi, Thành lập tức xung phong. Tất nhiên hắn không thể để em trai ở nhà một mình nên mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-binh-an/2700877/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.