Vài ngày sau…
Sáng sớm hôm nay Hạ Yên Nhiên đã ra ngoài mua một vài bông hoa để đem tới phòng bệnh của anh. Người bán hoa là một người phụ nữ trung niên, cô ấy rất quý Yên Nhiên nên khi vừa gặp, cô ấy đã lấy ra một bó hoa đồng tiền đã chuẩn bị trước đưa cho Yên Nhiên.
"Yên Nhiên, cháu đến rồi đó à, hoa của cháu đây."
"Cháu cảm ơn cô, sao cô biết cháu sẽ mua hoa này thế?"
Người bán hoa mỉm cười nhìn cô, ở khu này ai chẳng biết cô mua hoa là để làm gì. Người ta thường nói hoa đồng tiền biểu tượng cho sự hạnh phúc, nó cũng chính là thứ mà cô mong muốn.
"Yên Nhiên, cô tin là cháu sẽ có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc giống như tên của cháu vậy."
"Vâng, cháu cảm ơn cô."
Phải rồi, từ lúc cô được sinh ra, cái tên Yên Nhiên đã luôn thường trực trong đầu của ba cô. Ông luôn mong muốn đặt tên con mình là Yên Nhiên để sau khi nó chào đời sẽ có một cuộc sống an nhiên tự tại, không phải buồn phiền bất cứ điều gì cả.
Nếu đặt tên mà gắn với cuộc đời thật thì cô đã không phải trải qua vô số những biến cố rồi. Lên mười hai tuổi thì mẹ cô mất, học đại học thì ba bị bắt vào tù, miễn cưỡng chấp nhận một cuộc hôn nhân ép buộc với một thiếu gia giàu có hận mình đã khiến cô sống trong uất ức trong một thời gian dài. Thứ tình cảm cuối cùng cô muốn nhận được chính là tìm được ai đó mà mình muốn bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728364/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.