Cố Tinh Nhi không biết có chuyện gì ở trong phòng bệnh mà lại khiến Hàn Văn Triệt lên cơn đau tim như vậy. Chẳng lẽ Cố Hiểu Phàm đã xảy ra chuyện gì sao? Cố Tinh Nhi vì lo quá nên đã không chần chừ mà định mở cửa, đúng lúc đó cửa phòng lại được mở từ bên trong.
"Mọi người...đến lúc nào thế? Tại sao lại không vào trong."
Dường như hai người đã hành sự xong, Hàn Văn Triệt mỉm cười nhìn Hạ Yên Nhiên, cậu ta thầm nghĩ:
"Còn không phải vì cô và Cố Hiểu Phàm đang bận tình tứ à."
Cố Hiểu Phàm ngó đầu ra bên ngoài, ai nhìn thấy anh cũng há hốc mồm ngạc nhiên. Cố Tinh Nhi còn không tin vào mắt mình, liên tục lấy tay dụi dụi mắt. Đây rõ ràng không phải mơ rồi, Cố Tinh Nhi lập tức hốt hoảng:
"Em…em…em là Cố Hiểu Phàm? Em…tỉnh rồi sao?"
"Ha, Cố Tinh Nhi, chị đang muốn đứa em trai này mãi không tỉnh dậy hay sao?"
Cố Tinh Nhi mừng ra nước mắt, mới ngày nào còn khóc nức nở lo lắng sẽ không được gặp lại em trai thế mà giờ đã phải đối mặt với hạnh phúc một cách bất ngờ như vậy. Cố Tinh Nhi tiến đến chỗ anh, dang hai tay về phía trước:
"Cố Hiểu Phàm, để chị ôm em một chút nào."
Cố Hiểu Phàm né tránh cái ôm của Cố Tinh Nhi, anh dơ ngón trỏ lên lắc lắc ngỏ ý không muốn, tay còn lại anh vòng qua eo của Yên Nhiên rồi giữ chặt ở đó.
"Em chỉ ôm vợ em thôi, không ôm bất cứ người phụ nữ nào khác."
Hai tay của Cố Tinh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728365/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.