Bị từ chối, Dịch Ngạo Xuyên cả mặt đều không còn nụ cười, hung ác :
“ không đến thì mời ông đây ăn cơm.”
“ Nhưng tôi không có tiền a.”
Dịch Ngạo Xuyên từ trong túi lấy ra 5 tờ tiền màu đỏ ném lên chân cô, sau đó lại vứt một tờ 50 tệ xuống, Diệp Tình xếp 550 tệ lại, nắm trong lòng bàn tay, vẻ mặt hoài nghi nhìn về hướng Dịch Ngạo Xuyên.
Dịch Ngạo Xuyên quỳ một chân xuống trước mặt cô, hướng cô vươn tay phải bốn ngón tay nghéo nghéo, trên mặt lộ vẻ vô lại :
“Đưa 100 tệ tiền cơm cho ông đây.”
Diệp Tình thật sự không hiểu chuyện gì, sửng sốt một cái vẫn đưa cho anh ta 100 tệ giống như tiền cơm cảm ơn.
Dịch Ngạo Xuyên đem 100 tệ đút vào túi quần, lại lặp lại động tác trước : “ lại đưa cho ông đây 100 tệ phí bảo kê.”
Diệp Tình lại rút một tờ tiền đỏ đưa cho anh ta, nhưng lại có chút ngốc nghếch hỏi :
“ tôi đưa cho anh phí bảo kê vây anh sẽ bảo vệ tôi chứ ?”
Lời vừa nói ra cô mới phản ứng lại cái chủ đề này có bao nhiêu ngu ngốc. Diệp Tình quẫn bách, quay đầu đi, trên mặt nổi lên một tầng đỏ ửng :
“ anh coi như tôi chưa nói...”
Dịch Ngạo Xuyên làm sao có thể xem như không có việc gì, nhìn bộ dạng xấu hổ của cô, tim liền hòa tan một nửa, trong đôi mắt đen nhánh tràn đầy ý cười.
Bộ dáng ngốc nghếch đến đáng yêu, quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-ay/2599456/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.