Diệp Tình không có ôm lấy cổ Dịch Ngạo Xuyên, hai tay rất không được tự nhiên đặt trước ngực, kéo vành mũ che kín mặt, đợi đến phòng học bắt Dịch Ngạo Xuyên nhanh chóng thả cô xuống.
Nhưng việc Diệp Tình không ôm mình làm Dịch Ngạo Xuyên rất không hài lòng.
Phòng học ban 8 ở lầu 4, anh cố ý chơi xấu, ôm cô đứng ở ngã rẽ lầu 1 không chịu đi tiếp. Chân phải dẵm lên bậc cầu thang thứ nhất, trong lòng ôm Diệp Tình nhưng nhất quyết không chịu đi tiếp.
Diệp Tình đem mũ kéo ra ngẩng đầu lên, trong đôi mắt hành tràn đầy nghi ngờ :
“ Sao lại không đi tiếp ?”
Cô có chút sốt ruột, nhìn quanh bốn phía, vẫn may không có ai.
Dịch Ngạo Xuyên cúi thấp đầu hướng Diệp Tình cười: “ ôm tôi, bằng không ông đây không đi .”
Diệp Tình vừa xấu hổ vừa tức giận : “ anh , mặt dày.”
Cô cũng không biết dũng khí ở đâu mà dám mắng Dịch Ngạo Xuyên, đại khái là do tên vô lại này thật sự không biết xấu hổ đi! Cô mới không thèm ôm anh ta.
Dịch Ngạo Xuyên lại không để ý chút nào bị mắng, ngược lại còn nhướng mi, hùng hồn mà đùa giỡn cô :
“ tôi chính là mặt dày cô có thể làm gì? Dù sao thì cô không ôm thì tôi không đi, ông đây tiếng xấu đồn xa, thêm một cái danh lưu manh cũng không để ý đâu, nhưng cô a, lại không giống nhau rồi.”
Dịch Ngạo Xuyên nhìn vẻ mặt xấu hổ giận dữ của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-ay/2599455/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.