Trong nháy mắt này, vì nụ hôn đầu tiên Lâm Hề Trì vẫn luôn làm rất nhiều chuyện. Nàng cảm thấy đến lúc này, nàng nhất định có thể trấn định tự nhiên mà dẫn đường Hứa Phóng, làm cậu không đến mức luống cuống tay chân.
Nhưng mà, giờ phút này.
Lâm Hề Trì đại não trống rỗng, nín thở, người cứng lại, bởi vì không biết làm sao, hai mắt mở vừa to vừa nhón, tay cầm di động cũng siết chặt hơn.
Cánh môi hai người dán sát.
Hứa Phóng không có động tác tiến thêm một bước, ánh mắt cậu rất sâu, bị ánh sáng đèn đường màu cam chiếu lên, hai tai đỏ lên.
Hàng mi Lâm Hề Trì cong vút, giống hai cánh quạt, đong đưa.
Hứa Phóng tay phải chống sau đầu nàng, đầu ngón tay dịch xuống phía dưới, chạm đến vành tai nàng, ngón cái và ngón trỏ mềm nhẹ mà lưu luyến mà vuốt ve dáy tai mềm mại của nàng.
Sau đó, môi cậu rời môi nàng, ngẩng đầu.
Lâm Hề Trì nhìn đến bờ môi của cậu, có lẽ là do ánh sáng, thoạt nhìn so ngày thường đỏ tươi hơn, tóc đen của cậu rủ trên trán, cùng với ở ánh sáng chạy trên mặt cậu, như là một con quỷ vừa hút máu no nê.
Lờ mờ, mà mịt mờ không rõ.
Bên tai dường như nghe thấy tiếng pháo giao thừa, một thanh âm vang lên, rồi nối theo nhau mà đến, vang vọng toàn bộ không trung. Ánh pháo nổ trên bầu trời chiếu vào đôi mắt cậu.
Sau đó, khóe miệng Hứa Phóng cong lên rất nhỏ khó mà phát hiện, duỗi tay nắm nàng cằm.
“Nín thở một phút?”
Nghe vậy, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/1172936/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.