Khóe miệng Hứa Phóng giật giật, đẩy đầu cô ra sau: "Không có hứng thú."
"Vậy tớ không coi đây là điều ước năm mới nữa." Lâm Hề Trì liều chết không buông siết chặt cánh tay anh, quyết định không tham lam nữa: "Mà là điều ước sinh nhật tớ."
Nghe vậy, môi Hứa Phóng mấp máy, vừa muốn nói gì thì bị cô cắt ngang.
"Tớ đếm đến ba, nếu cậu không đáp tức là đồng ý."
Nhưng Lâm Hề Trì chưa kịp đến thì Hứa Phóng đã thong rong chậm rãi rút tay ra khỏi vòng ôm của cô, như thể đang phân rõ giới hạn rạch ròi với cô vậy: "Tớ không có hứng thú làm bố cậu."
Lâm Hề Trì: "..."
Lâm Hề Trì sững người một lúc, ngây ngốc 'a' một tiếng, quay đầu lại nghiền ngẫm ý anh nói là gì nhưng nghĩ mãi không ra, bèn hỏi ngược lại: "Cậu nói cái gì?"
"Tớ nói ------- haiz. Thôi được rồi, chỉ lần này thôi đấy." Hứa Phóng dường như không muốn so đo vấn đề này nữa, dựa vào ghế, lười biếng nheo mắt: "Bố yêu con."
"..."
Lúc này Lâm Hề Trì thực sự ngốc lăng đứng nghệch một chỗ.
Hứa Phóng rũ mắt nhìn điện thoại, khi ngước mắt lên vẫn thấy Lâm Hề Trì duy trì dáng vẻ bàng hoàng đó. Anh nhướng mày, khua khua tay trước mắt cô: "Kích động thế cơ à?"
Lâm Hề Trì hồi thần, vỗ tay anh, cau mày nói: "Sao cậu lại hiểu như vậy? Tớ bảo cậu gọi 'Ba', nhưng không bảo cậu nói 'Ba yêu con'."
Hứa Phóng không nghe thấy.
Lâm Hề Trì nghiêm mặt: "Cậu không được tự tiện chêu ghẹo tớ như vậy."
Vừa hay xe cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/1172937/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.