Ở ngoài khu phố đi bộ, Mỹ Nguyệt đứng đợi anh đi lấy xe để đi về, tiện thể tay còn cầm cốc trà sữa nóng vừa được anh mua cho ung dung thưởng thức hương vị. Cô vừa tu cốc trà sữa vừa ngắm nhìn người qua đường, lơ đãng nhìn không có mục tiêu nào.
Tầm mắt Mỹ Nguyệt bỗng dừng lại trên một người đàn ông trung niên. Dáng vẻ người đó gầy gò, quần áo cũ kỹ, sờn rách, khuôn mặt hốc hác như đã chịu rất nhiều khổ sở.
Đứng ở khá xa nên Mỹ Nguyệt không biết ông ta đang có biểu cảm gì, chỉ nhìn thấy ông ta đang tiến về phía cô ngày càng gần. Mặt cô trắng bệch, lạnh toát, không chỉ vì cái lạnh thổi qua trong mùa đông mà còn là vì những suy nghĩ và ký ức đang tràn ngập trong đầu cô lúc này. Bàn tay đang cầm cốc trà sữa cũng run rẩy theo từng bước chân rút ngắn khoảng cách của người đàn ông kia.
Mỹ Nguyệt hy vọng chỉ là cô nhìn nhầm, hy vọng những điều cô nghĩ không thành thật ít nhất là trong khoảnh khắc này. Bàn tay siết chặt cốc trà sữa, trái tim lại đập liên hồi lo lắng như muốn rơi ra ngoài.
Người đàn ông kia tiến tới gần Mỹ Nguyệt, khuôn mặt của ông được hiện rõ lên trước mắt cô, trái tim thấp thỏm của cô hoàn toàn rơi xuống vực sâu, bàn tay đang cầm chặt cốc trà sữa cũng bị buông ra, lăn lóc dưới nền đất lạnh giá.
Tại sao ông ta lại ở đây? Tại sao lại đến tìm cô? Tại sao không để cô yên?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3733600/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.